Minh Thế Nhân khom người nói: “Sư phụ, đồ nhi cáo lui.”
Trong trường hợp này, chạy là thượng sách, tốt nhất đừng nhiều chuyện xen vào kẻo ăn đạn lạc.
Lục Châu không để ý tới Minh Thế Nhân, ánh mắt nhìn lướt qua Vu Chính Hải, sau đó đi về phía hậu sơn.
Vu Chính Hải hiểu ý, trong lòng tuy căng thẳng nhưng việc đã đến nước này hắn không thể không đi theo.
Hai người một trước một sau, không vội không chậm, chỉ đi bộ như một người bình thường.
Hậu sơn lúc này đang có Phan Trọng và Chu Kỷ Phong chăm chỉ tu luyện. Trời còn chưa tối, bọn hắn có thể nhìn khá rõ ràng.
“Chu huynh, mau mau, có người mới đến kìa.” Phan Trọng chỉ tay về phía Lục Châu và Vu Chính Hải.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play