Câu Lan vốn là nơi dễ tụ dễ tan, những câu chuyện, ca khúc, các loại kỹ nghệ, có rất nhiều đều phải qua Châu này Phủ nọ, băng rừng vượt biển, lưu lạc giang hồ để mà biểu diễn, nơi nào có thể duy trì thì ở được lâu dài, nếu khách nhân đến xem không đủ, vì cuộc sống đành phải đổi đi nơi khác.
Cho dù cùng một bài hát được Câu Lan này biểu diễn, nhưng người hát khác nhau có thể sẽ không bao giờ được nghe lại giọng hát đó. Tiểu Châu và Uyển Nhược Khanh sinh ra ở Khánh An phủ, tuy sẽ không rời đi nhưng ra khỏi nhóm người này, ngày tháng sau sẽ càng khó khăn.
- Không thu hút được khách thì suy nghĩ biện pháp, lỡ đâu đi đến chỗ khác cũng không tìm được khách thì sao?
Lý Dịch lắc đầu, những người này gặp vấn đề chỉ biết trốn tránh, nếu trốn tránh có thể giải quyết, bọ họ cũng không thê thảm như bây giờ.
- Vậy thì tiếp tục tìm nơi khác nữa.
Thiếu nữ dựa vào đầu tường, nhìn Lý Dịch ngây thơ nói.
Bôn ba khắp nơi để mưu sinh biểu diễn vốn là cuộc sống của nghề này, một câu chuyện, một màn kịch, biểu diễn một nơi nhiều lần, tự nhiên sẽ ngày một ít khách, lúc này đổi sang địa phương khác chưa có người nghe là việc tất nhiên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT