Khương Cẩn nhíu mày, giọng điệu nửa đùa nửa thật: "Anh khăng khăng đòi ăn mướp dây? Không phải anh từng bảo đó là đồ cho lợn ăn hay sao? Giờ anh định tranh giành thức ăn với cả lợn luôn à? Đậu que, mồng tơi, rau ngót... bao nhiêu thứ rau ngon lành mà anh không ăn, cứ nhất quyết phải ăn cái thứ mà đến lợn còn chê."
Mấy ngày trước, Khương Lỗi hơi nóng trong người, cô nghĩ đến tác dụng của mướp dây là giúp hạ nhiệt, thanh phổi, nên đã mang về một ít mướp dây.
Việc chuẩn bị mướp dây hơi tốn công, phải cẩn thận lột bỏ lớp lông bên ngoài thân cây, như vậy thì ăn mới mềm và ngon.
Lúc đó, Nghê Hình nhìn thấy, còn không hiểu hỏi cô: "Mấy thứ cho lợn ăn mà sao em làm cẩn thận thế?"
Khương Cẩn lúc ấy cười, nói với vẻ bí hiểm: "Vì lợn của em rất kén ăn."

Ở nông thôn bây giờ mướp dây chỉ để cho lợn gà, vậy mà đến bữa trưa, Nghê Hình lại thấy nó chễm chệ trên bàn ăn, khiến anh không khỏi nhíu mày.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play