Khương Cẩn không hề muốn đến nhà bọn họ để uống thứ trà đã bị bỏ thêm thứ gì đó đâu.
Nếu không chạy ngay, cô sợ mình sẽ không thể từ chối nổi sự “nhiệt tình” của bọn họ.
Vì vậy sau khi đến khúc cua, cô hít một hơi thật sâu, quay người bỏ chạy với tốc độ nhanh như chớp.
Người phụ nữ kia sững người, ban đầu vẫn còn nói chuyện vui vẻ. Vậy mà nói trở mặt là trở mặt, thật không đáng với công sức nói chuyện suốt từ nãy tới giờ của mình.
Tuy nhiên phản ứng của chị ta rất nhanh, lập tức đón lấy đứa trẻ từ tay người đàn ông và giận dữ tức muốn hộc máu: “Anh đi bắt nó đi! Không được để nó chạy thoát.”
Người đàn ông nhét đứa trẻ vào tay chị ta rồi cũng quay đầu đuổi theo.
Khi con người chạy hết sức thì cũng chẳng còn hơi sức đâu mà la hét kêu cứu nữa. Nhưng khi Khương Cẩn nghe được tiếng bước chân đuổi phía sau ngày càng gần thì cô vẫn không tránh khỏi cảm giác tuyệt vọng, trong thoáng chốc cũng tự hỏi liệu mình có nên dừng lại thở một hơi để hô “cứu” hay không?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT