Khương Cẩn cảm thấy có lẽ là do chuyện mình bị bắt cóc, mới mấy hôm không gặp thôi mà đã bắt đầu thấy nhớ Nghê Hình rồi.
Đặc biệt là mỗi khi gặp chuyện gì, cô cũng muốn hỏi ý kiến anh.
Nghê Hình nghe cô nói xong, trầm ngâm một lúc rồi mới lên tiếng: “Anh cảm thấy sau này đất đai sẽ ngày càng khó bán, em gặp được cơ hội này thì nên cân nhắc mua thêm một chút. Nếu thiếu vốn thì anh có thể xoay cho em hai ba triệu.”
Khương Cẩn theo phản xạ từ chối: “Không cần đâu, em có thể tự vay vốn, dù sao bây giờ cũng có chính sách ưu đãi.”
“Em còn phân rạch ròi như vậy với anh à?” Trong lòng Nghê Hình có chút buồn bực vì Khương Cẩn cứ phân chia rành mạch chuyện tiền nong như vậy với mình, cảm giác như hai người vẫn còn xa cách: “Chúng ta là người yêu đang tính chuyện kết hôn rồi, tại sao em lại không muốn dùng tiền của anh?”
Khương Cẩn không thể nào nói thẳng với anh là cô đang đề phòng chuyện bảy năm chưa cưới, mười bốn năm đau lòng gì đó, nên chỉ biết cười khúc khích: “Em cũng phải luyện tay nghề một chút chứ, nếu không thì khoảng cách giữa em với anh sẽ ngày càng xa, sau này sẽ kéo chân anh lại thì sao?”
“Với lại, nếu sau này em thật sự không xoay sở nổi, chắc chắn sẽ tới tìm anh cầu cứu.” Nghe cô nói vậy, Nghê Hình cảm thấy yên tâm hơn nhiều: “Vậy em phải nhớ đó nha.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play