Sau khi Nghê Hình cúp điện thoại, nhìn bàn tay hai người đang nắm, không nhịn được nhíu mày. Khi liếc thấy ba người đàn ông trên mặt đất, trong mắt lộ ra một tia tức giận.
Dù bản thân không vừa mắt với dáng vẻ dính lấy nhau của họ lúc này, nhưng không thể không nói, may mà Giả Tinh có chút bản lĩnh, cũng may hôm nay Khương Cẩn không bị khiếp sợ, nếu không bản thân có hối hận cũng không kịp.
Cừu Dự bây giờ rất tò mò dáng vẻ ban đầu của bọn họ, cậu tiến lên giật mũ bảo hiểm của họ ra. Thấy bọn họ còn muốn phản kháng, cậu không nương tay mà đấm đá túi bụi.
"Hu hu hu, đừng đánh nữa, đánh chết tôi rồi!" Trần Tiểu Cường và đám bạn xấu khóc lóc van xin, nước mắt nước mũi giàn giụa trông thật đáng thương.
Đáng tiếc không có thuốc hối hận, nếu không, có đánh chết bọn họ cũng không dám có ý nghĩ “không làm mà vẫn có ăn”.
Khương Cẩn thật sự không quen biết bọn họ.
Dù sao cô còn phải đi học, thời gian ở trong tiệm thật sự không nhiều, cho dù có đến đây cũng không ở lại cả ngày.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT