Cố Sơ Nhụy lo lắng bọn họ còn có việc, liền mỉm cười nói: “Hai người có việc thì cứ đi làm trước đi. Bảo Bảo đã khỏe hơn nhiều rồi, mai chắc là có thể xuất viện.”  
Nói xong, cô ấy định bế con gái mình về.  
Thế nhưng Cố Bảo Bảo lại ôm chặt cổ Nghê Hình không chịu buông, ánh mắt nhìn mẹ ruột của mình như thể đang nhìn Vương Mẫu nương nương muốn chia cắt Ngưu Lang Chức Nữ: “Không! Bảo Bảo không muốn xa ba đâu!”  
Cái dáng vẻ lưu luyến không rời này khiến Khương Cẩn nhìn mà cũng có chút ghen tị, có chút khó chịu.  
Ôi chao, nếu Cố Bảo Bảo lớn thêm mười sáu tuổi nữa thì mình còn làm gì còn cơ hội nữa đây hả!  
Cố Sơ Nhụy suýt thì bị con gái làm cho tức chết. Đứa nhỏ này cũng quá mê sắc đẹp rồi, nhìn mặt để dính người? Cô ấy còn không mê trai bằng con bé nữa.
Cô ấy cảm thấy không thể để cái thói hư này tiếp tục phát triển, nếu không sau này con bé lớn lên, lỡ mà bị trai đẹp lừa thì sao? Thế là Cố Sơ Nhụy tiến lên định bế con gái: “Bảo Bảo, đừng làm loạn nữa, cô chú còn có việc mà!”  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play