(*) Thành ngữ chỉ những người chủ quan, tự mãn, tự đề cao, khoe khoang bản thân một cách quá đà.
Gió đêm mùa hè mát lành, xua tan cái nóng oi bức, làn gió nhẹ thổi qua khiến người ta cảm thấy thật dễ chịu.
Hai bên bệnh viện trồng rất nhiều cây, lúc này trời mát nên cũng có không ít bệnh nhân tranh thủ ra ngoài đi dạo, trong đó có Khương Cẩn và Dương Quốc Phong.
“Mẹ em nói thế là sao vậy?” Dương Quốc Phong gãi đầu khó hiểu, lẩm bẩm: “Chẳng lẽ là do mẹ anh mang bánh ú đến nên mẹ em cảm thấy bà ấy thích em?”
Khương Cẩn tất nhiên không nói thật với anh ấy, chỉ bịa đại một lý do: “Đó là vì trưởng khoa Hách có một sở thích kỳ lạ không ai biết, bà ấy rất thích làm mai mối, mẹ em bị bà ấy làm phiền đến phát sợ. Đúng lúc anh tự đưa mình tới cửa nên mẹ em đương nhiên lấy anh làm bia đỡ đạn rồi!”
Dương Quốc Phong ngạc nhiên: “Thật không nhìn ra bà ấy là người như vậy đấy!”
Trong lòng Khương Cẩn cũng có chút chua xót xen lẫn tức giận, họ dựa vào đâu mà xem thường cô chứ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play