Họ quấn quýt nhau trong chiếc caravan đến tận ngày hôm sau.
Đến tối, tuyết đã ngừng, gió lạnh xoay vòng, trăng sao lấp ló. Giang Hi nằm trong chiếc lều tròn, hai tay gối sau đầu, chân vắt chéo, nhìn bầu trời đêm qua mái lều trong suốt.
Chu Thời Tầm lên xe lấy một chiếc chăn rồi quay lại lều. Thấy Giang Hi hệt như một chú mèo lười ăn no rồi lim dim nằm ngắm sao trời, anh ngồi xuống, gấp chăn đắp lên bụng cô, sau đó nắm lấy cổ chân đang đong đưa của cô, cầm đôi tất bông hình gấu, định mang vào cho cô.
Lúc này Giang Hi mới chậm rãi rời mắt, nghiêng đầu nhướng mày nhìn anh, lộ ra ý cười nghịch ngợm. Cô cố tình lắc cổ chân, muốn rút về, nhưng bị anh đoán được, nhanh chóng giữ lại, dỗ dành cô: “Ở đây lạnh hơn trong xe, ngoan, mang tất vào.”
“Nhưng em không thích mang tất lúc ngủ!” Cô lên tiếng phản đối.
“Sớm thế này mà ngủ được à?” Chu Thời Tầm buồn cười, quay đầu nhìn cô, kéo miệng tất luồn qua mu bàn chân cô, cười bảo: “Công chúa, em đã ngủ cả ngày rồi.”
Không nhắc thì thôi, vừa nhắc đã khiến Giang Hi càng bực mình, khẽ rụt chân lại, ngón cái khéo léo kẹp mép tất, nhấc lên cao rồi thả lỏng, chiếc tất nhẹ nhàng đáp xuống ngực anh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT