Ba chữ đột ngột đâm vào thần kinh của cô gái.
Sao... anh lại biết?
Để che giấu dấu vết khóc tối qua, sáng nay cô đã chườm đá để giảm sưng, còn dày công trang điểm, cố ý đánh mắt đậm hơn bình thường, thậm chí còn thêm nhũ lấp lánh.
Ý cười bên miệng cứng đờ, hàng mi run khẽ của Giang Hi lộ chút bối rối. Cô vô thức né tránh ánh mắt chăm chú của anh, lời nói cũng thiếu tự nhiên: “Ai khóc chứ, đang yên đang lành sao tôi phải khóc?”
Chu Thời Tầm cau chặt đầu mày, bước lại gần cô, ánh mắt xuyên qua lớp trang điểm, dừng lại trên mặt cô, dễ dàng nhìn thấu vẻ chột dạ và hoảng loạn trong biểu cảm của cô, bình thản vạch trần: “Em không vui, Giang Hi.”
“Đừng cố phân tích tôi.” Giang Hi ngẩng đầu, ra lệnh cho anh.
Nhưng sau khi nói ra câu này, cô nhanh chóng nhận ra nó chẳng khác nào không đánh tự khai. Giang Hi lại khẽ cúi đầu, siết chặt ngón tay, ánh mắt lẩn tránh: “Tôi không có không vui… Tôi vừa cười vui vẻ lắm, anh không thấy à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT