Đài thiên văn với không gian đơn giản và thanh tịnh, yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi.
Vì vậy, Nguyễn Khuynh Tuyết có thể nghe rõ tiếng tim đập.
Hàng mi cô khẽ run rẩy, sau đó cô cụp mắt xuống, cúi đầu nhìn chiếc vòng tay trên màn hình.
“Kỳ Tư Niên.” Hiếm khi cô gọi tên cậu ta thay vì gọi là “anh Niên”: “Em có thể hiểu là anh đang tỏ tình không?”
Lòng bàn tay Kỳ Tư Niên đổ một lớp mồ hôi mỏng, cổ họng khô khốc. Mất một lúc cậu ta mới nói ra được một câu: “Có thể... là vậy.”
Nguyễn Khuynh Tuyết trả lại máy tính bảng cho cậu ta, quay lưng lại, nhếch môi cười: “Thế thì thật là qua loa. Em về nhà trước đây.”
“Khoan đã.” Kỳ Tư Niên cầm lấy đồ: “Vậy lần này không tính.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play