Giọng Kỳ Tư Niên khô khốc, ra hiệu cho Thôi Phượng Lan: “Bác ra ngoài đi.”
Thôi Phượng Lan thật sự không còn lý do để ở lại, lén nhìn hai người rồi miễn cưỡng rời đi.
Trên ban công chỉ còn lại hai người họ, không ai nói với ai lời nào.
Nguyễn Khuynh Tuyết là người phá vỡ sự im lặng trước, bước vòng qua cậu ta: “Chúng ta cũng nên đi ăn cơm thôi.”
Cô vừa định rời đi thì bị Kỳ Tư Niên nắm lấy cổ tay kéo trở lại: “Tại sao?”
Nguyễn Khuynh Tuyết nhìn vào đôi mắt ửng đỏ của cậu ta, biết cậu ta đang hỏi gì, nhưng không biết phải trả lời thế nào.
Khi cô còn đang do dự, cánh tay còn lại đã bị một bàn tay khác nắm lấy, kéo về phía sau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT