Nguyễn Khuynh Tuyết thật sự rất nghiêm túc suy nghĩ xem phải trừng phạt anh thế nào, hoàn toàn không để ý đến ánh mắt đang dâng trào từng đợt sóng của anh dừng lại trên đôi môi không ngừng mấp máy của cô.
Chờ mãi không nghe thấy tiếng trả lời, cô bắt gặp ánh mắt sâu thẳm của Kỳ Dã. Cô im bặt, chân đang đặt trên đùi anh đá nhẹ: “Nhìn cháu làm gì? Không phải chú định thoa thuốc sao?”
Kỳ Dã hoàn hồn, lúc này mới nhớ tới lọ cồn đỏ vừa mang tới. Anh cúi đầu, mở nắp lọ, thấm tăm bông rồi thoa lên đầu gối bị trầy của cô. Vì không bị rách da nên cô cũng không đau.
Đôi chân cô trắng nõn thon dài, tương phản rõ rệt với nơi được thoa cồn, càng làm nổi bật làn da.
Kỳ Dã nắm lấy khuỷu chân mềm mại, mịn màng của cô, cảm giác rất quen thuộc.
Nguyễn Khuynh Tuyết không hiểu sao anh bôi thuốc thôi mà lại nắm chặt như thế, khiến cô không thể cử động.
“Chú nhẹ tay chút được không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT