Sau khi Phong Quang về đến nhà, dĩ nhiên phải đến thư phòng nghe Hạ Triều mắng một trận, nhưng lá gan của cô rất lớn, không chỉ không cảm thấy sợ hãi, mà ngược lại còn ngoáy ngoáy lỗ tai, không chút để ý hỏi:
"Ba, nếu ba đã mắng xong, vậy con liền trở về đi ngủ."
"Con đứng lại đó cho ba."
Hạ Triều đã bình tĩnh lại từ dáng vẻ tức giận bừng bừng lúc nãy. Ông biết, đối với con gái mình, ông không thể hạ thủ tàn nhẫn được, cái gọi là "mắng mỏ" Phong Quang, chẳng qua cũng chỉ để trong lòng ông đỡ giận một chút mà thôi, hiện tại "mắng đủ rồi", đương nhiên ông cũng có thể bình thản hòa nhã, "Ba không nghĩ tới, con vì không muốn đi xem mặt mà ngay cả biện pháp trèo ra ngoài từ WC nam cũng dùng tới."
Phong Quang mặt không đỏ, tim không đập nhanh, tỏ vẻ đương nhiên nói:
"Đây là điều chính ba đã dạy con đó, vì mục đích có thể không từ thủ đoạn."
Hạ Triều là người làm ăn, mà đã là người làm ăn, thì trong quá trình làm ăn đó cũng phải dùng không ít thủ đoạn bẫy người. Không sai, ông đã dạy Phong Quang một câu như vậy, nhưng không phải dạy cô dùng trong trường hợp này!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT