"Thích Trường An, ngươi mau thả nữ nhi của ta ra!"
Hạ Triều hiển nhiên nói với giọng đầy tức giận, cái gì mà tri kỷ cái gì mà bạn tốt, trước sự an nguy của con gái ông cũng sẽ chẳng đáng là gì.
Vương Từ đã không còn mong đợi gì với chi số thông minh của Hạ Triều, bà không thể không đứng ra nói thẳng, "Thích minh chủ, chúng ta có thể thả ngươi rời đi, nhưng người cũng phải thả Phong Quang ra nữa."
Tôn Viễn Sơn không vui nói:
"Hạ phu nhân, nói không chừng Thích Trường An có liên quan tới Giáo chủ Ma giáo Lăng Cửu Sinh nếu cứ thả hắn ra như vậy, có phải sẽ..."
"Nếu Tôn chưởng môn có ý kiến gì, ta nghĩ phu quân ta sẽ không ngại để ngươi vĩnh viễn câm miệng." Giọng điệu của Vương Từ ngữ có vẻ hết sức khách khí, nhưng ý uy hiếp trong đó lại rất rõ ràng.
Tôn Viễn Sơn cảm thấy có một ánh mắt âm trầm lạnh lẽo nhìn về phía mình, ông ta lại theo cảm giác nhìn lại, quả nhiên, đúng là Hạ Triều với sắc mặt tối tăm đang nhìn ông ta. Ánh mắt nhìn ông ta của Hạ Triều giống như đang nhìn một người chết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT