"Đúng vậy, tìm hoa hỏi liễu cũng là sai."
Đàm Nhu bỗng nhiên bình tĩnh lại, ngồi xuống. Bà ta cười nhìn lão phu nhân vẫn luôn trầm mặc, "Mẹ nói xem, nên phạt người đến hoa lâu tìm vui như thế nào?"
Lão phu nhân không nói, sắc mặt Tạ Chiểu đã cực kỳ khó coi.
Phong Quang thật sự tán thưởng vị nhị thẩm này, vậy mà có thể ném vấn đề cho lão phu nhân giải quyết. Nếu lão phu nhân nói phạt, thì Tạ Chiểu năm đó phạm vào cùng một lỗi sai lại chưa bị phạt sẽ rất khó làm người, còn nếu như không phạt, thì Tạ Chiểu cũng sẽ chẳng có lập trường gì mà nói muốn phạt Tạ Kết.
Ở trong lòng Tạ Yêu Yêu, đương nhiên cô ta hy vọng Tạ Kết sẽ bị phạt, nhưng bây giờ Tạ gia đâu phải do cô ta định đoạt chứ.
Lão phu nhân rốt cuộc cũng lên tiếng, "Kết Nhi còn nhỏ tuổi, có phạm một chút sai lầm cũng là đương nhiên, quan trọng là sửa chữa, mà không phải là trừng phạt. Chiểu Nhi, hai vợ chồng các con cần phải dạy dỗ Kết Nhi thật tốt."
"Vâng... thưa mẹ." Tạ Chiểu cúi đầu đồng ý.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play