Lúc này, ngoài cửa lại có một nam nhân bước vào, áo trắng tóc đen, mặt mày ôn hòa như vẽ, ánh mắt sáng ngời, nhẹ nhàng lịch sự. Hắn chỉ bước vào mà đại sảnh bỗng đã như sáng rực lên.
Không rõ có phải ảo giác không, nhưng Phong Quang cảm thấy khi hắn đi vào dường như có liếc mắt nhìn mình một cái. Bỗng nhiên cô nhớ tới điều gì, híp mắt nhìn chằm chằm hắn một lúc lâu, tiếp đó, thân mình cô cứng đờ.
Cô nhận ra hắn.
Nam nhân mắt nhìn thẳng bước qua trước mặt cô, hắn rũ mắt cười nhẹ, "Nhi tử về muộn, để mẫu thân vất vả quan tâm."
"Đã trở lại là tốt rồi."
Tạ lão phu nhân vui vẻ ra mặt. Phong Quang nhìn mà kinh ngạc, chưa đề cập tới người đêm qua muốn tìm cái chết chính là Tạ Trạm, mà vị lão phu nhân trước nay chỉ luôn nghiêm mặt này tại có thể cười vui vẻ đến vậy, đúng là kỳ quái.
Chẳng qua, nghĩ đến việc lão phu nhân xưa nay thương yêu người con út này nhất thì dáng vẻ tươi cười kia của bà ta cũng không có gì kì quái cả.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT