Hạ Phong Ảnh vốn muốn Phong Quang thoa thuốc lên vết thương cho mình, nhưng cứ dựa theo cái thái độ không lựa lời này của hắn, đến cuối mà không có thêm vài vết thương thì đã coi như tốt lắm rồi.
Chuyện hắn đánh nhau với Quân Trạch, rốt cuộc cũng không rõ là Hạ Triều có biết không, chẳng qua nếu Hạ Triều đã không nói gì, thì bọn họ cứ đơn giản coi như ông ấy không biết.
Hạ Triều rất bận. Bận đến mức nào đây? Chính là kiểu bận mà ngay cả thời gian ăn cơm với con mình cũng không có. Dù sao ông cũng là chủ nhân của Vùng Đất Phúc Âm, ngày nào cũng có rất nhiều việc phải xử lý, một bên là xác sống, một bên khác lại là những thuộc hạ có lòng riêng.
Phong Quang tỏ vẻ hết sức thông cảm, người tài giỏi thường lắm việc mà.
Hơn nữa cũng không phải cô không biết, từ sau khi mẹ cô qua đời, liền có rất nhiều phụ nữ muốn ngồi lên vị trí Hạ phu nhân, nhưng đáng tiếc, đối với Hạ Triều thì trước mạt thế ông chỉ một lòng để tâm đến chuyện kinh doanh, còn sau mạt thế, tất cả tâm tư của ông liền đặt vào các nghiên cứu khoa học của Vùng Đất Phúc Âm, tóm lại là không có chút hứng thú nào với phụ nữ cả.
Phong Quang không chỉ một lần cảm thán với anh trai:
"Có nhìn thấy không, phải như ba của chúng ta mới là người đàn ông tốt đó, đã chuyên tâm vào sự nghiệp, lại còn một lòng yêu mẹ chúng ta không thay đổi. Anh học hỏi chút đi, đừng có mà ngày nào cũng ăn không ngồi rồi, nhởn nhơ lêu lổng nữa có được không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play