Phong Quang hoàn toàn ngây người.
Tư Già hơi dừng một chút lại nói tiếp:
"Có lẽ trẻ con trong trấn này đều mang khóa trường mệnh giống nhau chăng."
Lừa ai chứ? Cho dù khóa trường mệnh có giống nhau thì sao tên khắc lại giống nhau được!
Cánh môi cô mấp máy, hơn nửa ngày sau mới nói ra được một câu:
"Tư Già, huynh không cần cố ý nói như thế để ta đừng sợ... bởi vì... bởi vì giờ ta cũng đang luống cuống lắm rồi!"
Nói xong lời cuối cùng này, cô nhào vào ngực hắn, mặc kệ người ta có đẩy mình ra hay không, cô cử liều mạng ôm thật chặt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT