Trong thế giới “rỗng”, ngoại trừ màu trắng thì không còn bất kỳ thứ gì khác.

Phong Quang nhìn tấm bảng xuất hiện trước mặt biến số điểm trở thành sáu mươi sáu mà cười hài lòng.

“Biểu hiện nhiệm vụ của ký chủ rất tốt, thăng cấp trung tâm mua sắm, tăng thêm vật phẩm mới là thuốc cải tử hoàn sinh, mua hay không mua?” Hệ thống âm thanh đều đều không biến đổi, không hề có tình cảm dao động, nghe không ra là nam hay nữ.

Thuốc cải tử hoàn sinh, cái này là thần vật giúp thoát khỏi kết cục BE nha!

Phong Quang động tâm, “Thuốc cải tử hoàn sinh mua hết bao nhiêu điểm?”

“Ba mươi điểm, ngày đầu tiên mở bán nên có khuyến mãi còn 70%.”

“Không mua!” Cô không cần suy nghĩ liền từ chối, còn khuyến mãi cái gì, dù là hai mươi mốt điểm cũng quý muốn chết! Còn không bằng cô đi thế giới khác làm nhiệm vụ, cô ngẩng đầu, “Chọn kịch bản.”

Một dãy số liệu biến thành nhiều quyển sách hiện lên xung quanh Phong Quang, cô tùy ý tay lấy một quyển, tên sách trên tay hiện ra, những quyển sách khác ở xung quanh cũng biến mất. Trước sau như một, nhìn đến tên sách cô liền ớn lạnh một chút.

,tên này vừa nghe cũng rất hay, mở sách ra, từng đoạn sự tình đều trực tiếp nhập vào trong đầu của cô.

Nữ chủ là thứ nữ Hạ Khởi Mộng của thừa tướng nước Đại Duy, mẹ đẻ của nàng mất sớm, còn bị mẹ cả và chính tỷ khi dễ, ở phủ thừa tướng địa vị của nàng thảm đến mức ai cũng có thể sai khiến, chỉ có cái danh là thứ nữ không được sũng ái của thừa tướng. Nhưng có một ngày, sau khi Hạ Khởi Mộng rơi xuống rồi tỉnh lại, nàng như thay đổi trở thành một người khác, không chỉ có tài năng văn học xuất chúng mà võ nghệ cũng cao cường, đem tất cả những người từng khi dễ nàng đều báo thù, không chỉ vậy, khi nàng ngụy trang đi chùa miếu tế bái mẹ đẻ rồi nữ phẫn nam trang đi quân doanh, nàng quen biết nam chính cũng là Quỷ vương đại danh đỉnh đỉnh, Tướng quân trấn thủ biên cương Tiêu Nhược. Hạ Khởi Mộng trở thành quân sư của Tiêu Nhược, một nam một nữ nàng tất nhiên sẽ làm nên đại sự, mà nam phụ người nước Quảng Lưu, đương nhiên là Quảng Lưu quốc vương.

Và cứ thế ở cuộc sống trên sa trường, Hạ Khởi Mộng thành công đoạt được tâm nam chính và nam phụ.

Phong Quang trầm trọng thở dài một tiếng, “Nhiệm vụ bắt đầu.”

Lại mở mắt một lần nữa, hoàn cảnh xung quanh nàng đã thay đổi, gian phòng cổ kính, trên người nàng mặt gấm vóc lụa là, gương mặt dung hoa nguyệt mạo phản chiếu trong gương đồng, còn có đám nha hoàn vây quanh nàng vội vàng giúp nàng trang điểm.

Nha hoàn Tiểu Lục giúp Phong Quang cài trâm ngọc, vui vẻ nói: “tiểu thư, hôm nay Quỷ vương điện hạ khải hoàn hồi triều, người nhất định phải xinh xinh đẹp đẹp xuất hiện trên cung yến, không thể không đem Quỷ vương điện hạ nhìn đến ngây người.

“Đó là đương nhiên, tiểu thư nhà chúng ra có tiếng là đệ nhất mỹ nhân, nếu tiểu thư không phải là vị hôn thê của Quỷ vương điện hạ thì người muốn cầu hôn chỉ sợ muốn xếp hàng từ thành Đông đến tận thành Tây đó.”

Song bào thai tỷ muội muội bộ dạng giống hệt Tiểu Lục cũng cười nói tiếp lời, Tiểu Lục khóe môi có một nốt rồi mà nàng thì không có.

Phong Quang an tĩnh một câu cũng không nói, bởi vì nàng thấy rằng mở miệng đóng miệng đều một cái Quỷ vương nghe không được tự nhiên. Quỷ vương Quỷ vương, cái phong hào kiểu gì vậy? Nghe giống như a thương, a minh, a cách,… tên có điềm xấu đều không tự nhiên chút nào.

Không lâu sau tóc của Phong Quang cuối cùng cũng chải xong rồi, không thể không nói, cổ nhân rửa mặt trang điểm tuy rằng phiền phức nhưng hiệu quả sau đó vẫn rất kinh diễm, mặc một thân sa y màu hồng nhạt, trên vai khoác lụa mỏng màu trắng, chỉ cần có gió thổi qua sẽ khiến người khác có cảm giác như phiêu diêu dục tiên, tóc đen dài dùng một cây trâm bạch ngọc búi đơn giản cố định một chút, phần tóc còn lại thả bên gáy tạo vẻ dịu dàng, hơn nữa gương mặt phù dung này thì Phong Quang gánh vác danh xưng đệ nhất mỹ nhân thật sự là danh xứng với thực.

Nhưng mà theo lẽ thường mà nói, được xưng đệ nhất mỹ nhân trong nội dung tiểu thuyết vĩnh viễn đều là vật hy sinh.

Phong Quang đi đến cửa liền gặp được thừa tướng Hạ Triều cùng phu nhân Vương Từ của ông, đối với vẻ ngoài của Phong Quang hai người đều vừa lòng gật gật đầu. Khi lên xe, Phong Quang cũng được nha hoàn nâng đỡ mà leo lên.

Vương Từ ngồi bên cạnh nàng, Hạ Triều ở đối diện, đừng nhìn hai vợ chồng thừa tướng ở trước mặt người khác tương kính như tân mà nhầm, thực tế hai người sớm đã bằng mặt mà không bằng lòng. Mười sáu năm trước, danh hiệu đệ nhất mỹ nhân vẫn là ở trên người của Vương Từ, Hạ Triều mất rất nhiều công sức mới làm cho Vương Từ chọn ông trong vô vàn những người cầu hôn khác, nam tài nữ mạo, thành hôn một năm đầu quan hệ của bọn họ thật sự ngọt như hũ mật, nhưng rất nhanh sau đó, Hạ Triều tìm được cảm giác mới mẽ ngay tại nha hoàn bên người của Vương Từ, vì vậy Hạ Khởi Mộng cứ thế được sinh ra, nàng chỉ nhỏ hơn Phong Quang có ba tháng.

Vương Từ là một nữ nhân tâm cao khí ngạo, nàng sẽ không trưng ra khuôn mặt oán phụ, càng không ủy khuất bản thân đi cung phụng một nam nhân, nàng có tôn quý của nàng, hắn cũng nghĩ mình không có gì sai, cho nên một đôi vợ chồng từng khiến người người cực kỳ hâm mộ này lúc không có người ngoài cũng chỉ như người quen gặp nhau gật đầu chào hỏi có lệ.

Hạ Phong Quang rất thân cận Vương Từ, lại không thích Hạ Triều bởi vì nàng chán ghét Hạ Khởi Mộng. Sau khi Phong Quang tiếp nhận ký ức ở thế giới này, nàng cũng thừa nhận bản thân ghét Hạ Khởi Mộng, hoặc nói cách khác là nàng chán ghét nam nữ chính ở mọi thế giới, bởi vì hai người kia đều là chướng ngại ngăn nàng hoàn thành nhiệm vụ.

Đế đô rất lớn, ước chừng qua nửa canh giờ xe ngựa mới chạy đến cửa cung. Đến cửa cung sau, bất luận là ai đều phải xuống đi bộ trừ khi là người được Hoàng Đế ban cho đặc quyền, nhưng ngoại trừ thái tử thì ai cũng không có quyền lợi này.

Cung yến được tổ chức ở Ngự Hoa viên, trên đường đi tới Ngự Hoa viên Hạ Triều gặp không ít đồng nghiệp. Các đại thần trong triều đều dẫn theo gia quyến, thứ tử và thứ nữ tất nhiên không được mang theo, họ là đều người không lên được mặt bàn, ai cũng rõ ràng chuyện này bao gồm cả Hoàng Đế, nếu Quỷ vương Tiêu Nhược là do Hoàng Hậu sinh ra thì thái tử đương nhiệm đã phải thay người rồi.

Yến hội hoàng gia như thế này Hạ Khởi Mộng không được phép đến, nhưng nữ chủ dù sao cũng là nữ chủ, nàng nhất định có biện pháp, cho dù nàng không có cách nào, nam nhân phía sau nàng sẽ có biện pháp.

Hoàng Đế Tiêu Phần chỉ nhìn mặt mà đoán thì hiện tại đã rất già, ông miễn lễ cho mọi người, nhìn người ngồi bên cạnh Tiêu Nhược cười nói, “Vị này hẳn là Ngân diện quân sư Bạch Dung.”

“Bẩm bệ hạ, vi thần là Bạch Dung, gương mặt này từng ngoài ý muốn bị hỏa thiêu, khuôn mặt rất khủng bố, thỉnh bệ hạ thứ cho vi thần không thể tháo mặt nạ xuống.” Âm thanh của hắn sạch sẽ mát mẻ, sẽ không làm cho người ta liên tưởng đến những thứ đáng sợ nhưng lại khiến người ta muốn tìm tòi nghiên cứu bí mật của hắn.

Chỉ có Phong Quang biết… không, ở đây còn có Tiêu Nhược, chỉ có hai người bọn họ biết hắn thực ra chính là Hạ Khởi Mộng.

Tiêu Phần cởi mở cười, “Nghe nói ngươi lúc trên chiến trường giúp Quỷ vương bày mưu tính kế không ít, lần này làm Quảng Lưu quốc lui binh cũng nhờ vào sự thông minh tài trí của ngươi, trẫm cảm tạ ngươi còn không kịp, sao lại nỡ lòng nào trách tội ngươi đây?”

“Nếu phụ hoàng đều biết Bạch Dung càng vất vả công lao càng lớn, sao không ban thưởng cho hắn một phen?” Tiêu Nhược trầm thấp nói ra, trên mặt hắn không một gợn sóng, nhiều năm chinh chiến sa trường làm cho trên người hắn có một cổ sát khí khiến người ta sợ hãi, cho dù gương mặt hắn phi thường tuấn mỹ cũng làm cho người ta không dám tiếp cận.

Phong Quang lén lút nhìn thái tử ngồi ngay dưới Hoàng đế, hắn lười biếng uống rượu, nhìn không ra là có kế hoạch gì hay không.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play