Cô cũng chỉ liếc mắt một cái, khi sắp sửa đi qua, lúc này lại thấy được sau lưng hắn có dán một tờ giấy, tờ giấy viết mấy câu:
Nếu thấy người đàn ông này đi một mình không có ai bên cạnh, vậy anh ấy nhất định đã đi lạc, mong người tốt bụng có thể gọi điện thoại thông báo cho Tề Giác tới nhận "đồ đánh rơi", điện thoại là...
Bước chân Phong Quang khựng lại, khóe miệng cô giật giật, sẽ không khéo như vậy chứ?
Có lẽ người khác nhìn thấy tờ giấy này sẽ chỉ nghĩ đây là hành vi nghệ thuật khó hiểu gì đó, nhưng vì trước đó Phong Quang đã gặp Tề Giác, nên cô có lý do tin tưởng, tờ giấy dán sau lưng người đàn ông này cũng không khác gì thẻ bài đeo trên cổ chó...
Mà người đàn ông "đen toàn thân" này còn đang chăm chú nhìn chằm chằm vào di động.
Phong Quang lén lút đến gần vài bước, chỉ thấy trên màn hình là kia là thiếu nữ đáng yêu, mà hắn đang chọn trang phục cho thiếu nữ đáng yêu này trong tủ quần áo, cô nhìn tên nhiệm vụ, không cần xem thông tin về nhiệm vụ cũng có thể nói thẳng:
"Anh không thể cho cô ấy mặc đồ y tá được, muốn qua cửa này phải mặc áo cưới màu trắng."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT