- Thiên Giáng, cả năm nay đi theo ngươi bôn ba khắp nơi, Huyền Châu không phải là kẻ ngốc, có nhiều chuyện ta đã thấy hết rồi. Ngươi không nói chứ gì? Được, ta nói thẳng với ngươi vậy. Đầu tiên, Chu Ký Ngân Lâu đã trải khắp thiên hạ, nếu nói tiền tài của Chu Thiên Giáng ngươi sánh ngang với Đại Phong thì không sai chứ? Tiếp theo, chỉ trong vòng vài tháng ngắn ngủi, ngươi đã thiết lập hệ thống thông tin không thua kém, có thể nói những chuyện phụ hoàng biết thì cũng không qua được mắt ngươi.. Điều quan trọng nhất là ta không rõ cụ thể ngươi có bao nhiêu binh mã trong tay nhưng chắc chắn là chiến lực cường hãn, có thể đối đầu được với Đại Phong.
- Thiên Giáng, Huyền Châu ta mặc dù thân phận là hoàng tử nhưng lại coi ngươi là tri kỷ tốt nhất. Với thế lực của ngươi hiện giờ, nếu nói không muốn tự xưng vương thì Huyền Châu ta không tin. Có lẽ không phải là bây giờ nhưng sẽ có một ngày con mãnh hổ này sẽ phá chuồng xông ra.
- Huyền Châu biết, nếu ta không từ bỏ địa vị Thái tử, với sức ảnh hưởng của dã tâm và năng lực của ngươi, cho dù là phụ hoàng cũng phải suy nghĩ đắn đo rất nhiều. Nếu Huyền Châu quả thật ngồi lên ngai hoàng đế thì tương lai sẽ như thế nào chứ? Sẽ nhường ngôi cho ngươi hay đao thương không có mắt? Vậy nên Huyền Châu rút lui, nếu vậy thì sau này cho dù ngươi có đối đầu hay là trụ cột của Đại Phong thì chúng ta vẫn là tri kỷ..
Huyền Châu nói xong, nhìn Thiên Giáng với ánh mắt chân thành.
Chu Thiên Giáng híp mắt nghe xong những lời Huyền Châu nói, trong lòng tự nhủ, tên tiểu tử này trước kia giả tỉnh giả ngu nhưng suy nghĩ tình cảm thật thấu đáo, cái gì cũng tỏ.
Chu Thiên Giáng thở dài một tiếng:
- Đừng nó gì nữa, chuyện trước đây đã qua rồi, tối nay ngồi với ta uống vài chén rượu giải sầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play