Chu Thiên Giáng giật mình nhìn Huyền Nhạc, không ngờ hắn lại xuất hiện trong tình hình này. Không chỉ có Chu Thiên Giáng mà các quan đại thần đều cảm thấy vô cùng kinh hãi. Bọn họ khiếp sợ không chỉ vì cả hai vị hoàng tử cùng đến mà cũng chấn động vì uy vọng của Chu Thiên Giáng, không thể ngờ cả hai Hoàng tử lại cùng đến giải thích cho hắn.
Hơn nữa, khi vừa vào cửa Huyền Nhạc lại dùng hai từ huynh đệ để nói chuyện với hắn. Phải biết rằng quân thần phân minh, Huyền Châu và Huyền Nhạc đều là được phong vương, theo lễ pháp thì thân phận bọn họ là chủ tử, trước mặt mọi người mà Huyền Nhạc gọi Chu Thiên Giáng là huynh đệ chẳng phải đang tự hạ thấp mình đó sao.
Chu Thiên Giáng ôm quyền:
- Huyền Nhạc điện hạ, chẳng phải hiện giờ người rất bận sao? Ngài có thể đến phủ đệ bần hàn này, Thiên Giáng quả thật nở mặt nở mày. Đại Ngưu, còn đứng đó làm gì, mau lấy ghế ra đây.
Chu Thiên Giáng mang theo ý trào phúng phân phó một tiếng.
Huyền Nhạc cũng không để ý, cười nhẹ bước tới, mọi người đều đang ngây ra nhìn, không biết có nên nhiệt tình chào hỏi hay không, nếu không nhiệt tình thì chẳng phải phép nhưng nhiệt tình thì lại mất tôn nghiêm, dường như bên Huyền Châu vừa đổ thì bọn họ lại muốn dựa vào Huyền Nhạc vậy.
Đại Ngưu mang ghế để sau lưng Huyền Nhạc:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play