Sáng sớm hôm sau, khi những tia nắng đầu tiên vừa ló rạng, Lâu Tri Diệc đã tỉnh dậy.
Có lẽ do thói quen sinh hoạt của nguyên thân, bất kể có cần ngủ hay không, Lâu Tri Diệc đều thức dậy đúng vào giờ này.
Lâu Tri Diệc nhẹ nhàng ngồi dậy, cẩn thận không làm Thẩm Bùi Nhiên bên cạnh tỉnh giấc. Y thay xiêm y, chỉnh trang gọn gàng rồi lặng lẽ rời khỏi phòng.
Ngoài trời, ánh nắng sớm như một tấm màn mỏng, len lỏi chiếu sáng khắp những nơi trên núi, đem lại một vẻ yên bình kỳ diệu.
Hôm qua, Lâu Tri Diệc đã nhìn thấy những loại linh thảo được trồng trong Thượng Lâm Xuân. Nhân lúc sáng sớm yên tĩnh, Lâu Tri Diệc quyết định đi dạo quanh núi và quan sát kỹ hơn những loại linh thực này.
Những linh thực quanh đây đều được bao phủ bởi một tầng linh quang mờ nhạt, tựa như một lớp bảo vệ giúp chúng chống chọi với trận tuyết lớn vừa qua.
Lâu Tri Diệc dừng lại, suy nghĩ một chút rồi đưa tay chạm nhẹ vào tầng linh quang ấy. Ngón tay y xuyên qua lớp phòng ngự mà không gặp trở ngại, trực tiếp chạm vào phiến lá xanh mướt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play