Lúc này, bà Đường Liên Tử không còn sợ hãi nữa, bà nói: “Đợi lát nữa người phụ nữ đó đến, mẹ sẽ cầm giấy phép kinh doanh ném vào mặt bà ta, nói bà ta là kẻ càn rỡ. Mẹ phải xả hết cơn tức này!”
Diệp Thu Thu nói: “Nếu không phải để mẹ xả giận, con đã đi tố cáo Phùng Hữu Phúc từ sáng sớm rồi.”
Khi Tôn Kim Phưởng đến, bà ta tự tin kiêu ngạo nói: “Diệp Thu Thu, hôm nay cháu không còn lý do gì để từ chối nữa rồi.”
Bà ta lấy ra hợp đồng đã chuẩn bị sẵn, nói: “Mợ đã cho người viết xong hợp đồng, cháu ký vào rồi mợ sẽ đi làm giấy phép kinh doanh.”
Nghĩ đến việc cửa hàng thức ăn nhanh này sẽ trở thành nguồn tiền của nhà bà ta, chỉ cần ngồi không cũng có thể kiếm tiền, Tôn Kim Phưởng vui mừng khôn xiết.
Bà ta nhìn Diệp Thu Thu không có động tĩnh gì, giở giọng điệu ra lệnh: “Ký ngay đi.”
Diệp Thu Thu không thèm nhìn, cô xé hợp đồng và ném vào thùng rác, nói: “Tôn Kim Phưởng, bà không thấy tôi đang kéo dài thời gian sao? Với một người ghê tởm như bà, tôi thà đóng cửa kinh doanh còn hơn để bà được lợi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT