Việc chia nhà cơ bản đã quyết định xong, Cố Trường Thịnh hỏi một lần nữa, “Ai còn có ý kiến không? Qua hôm nay thì không được nhắc lại nữa.”
Đường Liên Tử buồn bã, bà gả vào nhà họ Cố ba mươi năm, tự nhận luôn công bằng, từ trước đến giờ chưa từng bạc đãi hai đứa con kế, nhưng Cố Trường Thịnh thì sao? Sao lại có thể ức hiếp con trai bà như vậy?
Ông già chia nhà lão tam ra, vậy thì nhà này sẽ không còn liên quan gì đến lão tam nữa. Bà làm việc ở nhà ga vốn đã vất vả, cuối cùng lại để cho lão đại và lão nhị hưởng lợi, làm thiệt thòi con ruột mình, làm không công cho hai đứa con kế ba mươi năm nữa sao?
Bà không phải đồ ngốc! Bà không làm nữa, tại sao lão tam không tranh đấu lại để hai bà chị dâu hưởng lợi?
Đường Liên Tử tức giận ném mạnh chiếc cốc trà bên cạnh xuống bàn trà.
“Nếu muốn chia nhà thì phải chia triệt để, không thể chỉ chia riêng nhà của lão tam đuổi ra khỏi cửa kiểu này, lão đại và lão nhị cũng phải tách ra sống riêng. Nhà còn có năm nghìn đồng tiền tiết kiệm, cửa hàng ăn sáng của tôi theo giá ba nghìn đồng mà tính ra, cộng lại là tám nghìn đồng, tôi với cha các anh giữ lại hai nghìn để dưỡng già, số còn lại sáu nghìn chia cho ba anh em mỗi nhà hai nghìn.”
Đường Liên Tử muốn chia nhà làm cả nhà đều không ngồi yên nổi. Cố Vệ Sơn và Cố Vệ Hải đều chưa đủ thời gian để đơn vị phân nhà, nếu tách ra sẽ phải thuê nhà ở, tốn tiền chưa nói, môi trường chắc chắn không rộng rãi như ở căn nhà lớn này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT