Thẩm Cường nhìn qua gương chiếu hậu thấy cô con gái nhà Cố Thời Úc đang tựa mình vào lòng Diệp Thu Thu, Diệp Thu Thu an ủi cô bé, kể những câu chuyện vui vẻ, nói rằng cô là vợ mới của cha cô bé, sau này sẽ là mẹ kế của cô bé. Cô còn nói rằng mình là một đầu bếp giỏi, nấu ăn rất ngon, sau này muốn ăn gì cũng được, đảm bảo sẽ nuôi cô bé ngày càng xinh đẹp hơn. Nhà họ ở thành phố có điện, có gas, sau này còn có thể đi học nữa. À đúng rồi, cô còn mua cho cô bé váy mới.
Thẩm Cường thấy mũi mình cay cay, anh đưa ba người họ đến bến xe, Diệp Thu Thu đi mua vé xe về Hoa thành, cô bé cũng bước theo cô không rời.
Thẩm Cường móc ra một gói thuốc Hồng Mai, rút một điếu đưa cho Cố Thời Úc, Cố Thời Úc lắc đầu từ chối. Thẩm Cường hỏi: “Cậu bỏ thuốc khi nào vậy? Tôi tưởng chỉ có cậu em vợ Chu Phóng là người duy nhất trong đội cảnh sát không hút thuốc.”
Cả hai im lặng một lúc, Thẩm Cường có chút hối hận vì đã nhắc đến Chu Phóng trước mặt Cố Thời Úc. Anh tự châm một điếu, hít sâu rồi thở ra một hơi dài.
“Cậu có cô vợ nhỏ không tệ đâu.” Thẩm Cường nói.
Vì một đứa con gái kế mà cô ấy dám xông vào nhà họ Tiết, tìm kiếm khắp nơi và cuối cùng đã cướp lại được Cố Đông từ tay hai mụ đàn bà canh cửa hầm. Hít sâu một hơi thuốc, Thẩm Cường nói tiếp: “Cái chết của Chu Phóng không phải lỗi của cậu. Cậu còn có vợ con, đừng tự trách nữa.”
Hôm đó trong khoang tàu, nếu không phải Cố Thời Úc đột ngột nhìn thấy vợ cũ mà mất cảnh giác, tạo cơ hội cho kẻ địch tự sát, có lẽ em vợ anh đã không chết. Nhưng chuyện đã xảy ra rồi, nếu Cố Thời Úc tiếp tục chán nản, có khi vợ mới của anh cũng sẽ bỏ đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT