Diệp Thu Thu suy nghĩ suốt một đêm, ngày hôm sau quyết định đi tìm Tạ Văn Tâm để hỏi thăm về chuyện của Tô Tịch.
“Con hỏi về vợ của Chung Văn Chiếu à?” Tạ Văn Tâm tiếc nuối nói, “Tiểu thư khuê các đó, lúc đó còn là thời dân quốc. Mẹ và bà ấy là bạn học cùng trường nữ sinh. Nhà Tô Tịch chỉ có một cô con gái, sau đó lấy Chung Văn Chiếu làm chồng đến ở rể.”
Tạ Văn Tâm chìm vào hồi ức. Mọi người đều nói bà dịu dàng trầm tĩnh, nhưng thực ra Tô Tịch mới là người phụ nữ dịu dàng như nước, không ngờ lại gặp phải Chung Văn Chiếu. Ông ta một lòng muốn sinh con trai, còn Tô Tịch thì vô cùng cố chấp trong việc tìm con gái, kiên quyết không sinh thêm, nói rằng nếu sinh thêm đứa nữa, sợ sau này sẽ không còn đủ dũng khí và sức lực để tìm con.
Chung Văn Chiếu nhất mực muốn có một đứa con trai để thừa kế gia sản, ông ta ra ngoài tìm một người phụ nữ sinh con, đúng như ý muốn, đứa bé là con trai. Người phụ nữ kia khó sinh mà chết, đứa bé được gửi ở nhà chị gái của Chung Văn Chiếu, nói ra ngoài là cháu ngoại.
Tạ Văn Tâm mắng chửi Chung Văn Chiếu là đồ vô dụng, “Từ đó Tô Tịch lúc tỉnh lúc mê. Lúc đầu tìm thấy con gái, Tô Tịch rất vui, sau đó lại phát bệnh, nói rằng nhà họ Chung tìm đại một đứa bé để lừa bà. Chung Văn Chiếu muốn đưa bà ấy ra nước ngoài điều trị, nhưng Tô Tịch không chịu đi, hiện tại đang ở trong viện dưỡng lão, được đội ngũ chuyên môn chăm sóc và điều trị.”
Tim Diệp Thu Thu đau nhói, cô cảm thấy nỗi đau đớn thấu xương này chắc chắn là cảm xúc còn sót lại của nguyên thân. Cô không hề quan tâm đến gia sản nhà họ Chung, nhưng vì nguyên thân, cô phải đi thăm Tô Tịch.
“Mẹ, con muốn đi thăm dì Tô, mẹ có thể dẫn con đi không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT