Cô Giang kể lại sự việc cho Diệp Thu Thu. Sáng nay, mẹ của Lạc Bạch đến văn phòng nói Cố Đông đã vẽ một bức tranh tặng con trai bà. Bà không phải là người cổ hủ, không cấm cản con cái tự do yêu đương, nhưng hiện tại đang là năm cuối cấp ba, nên bà không thể để xảy ra chuyện đó.
Mẹ Lạc Bạch nói: “Con cái nhà ai thì người đó dạy, Diệp tiểu thư, tôi mong cô có thể quản lý con gái mình, đừng làm phiền con trai tôi nữa.”
Cố Đông sốt ruột: “Mẹ ơi, con đã giải thích với cô ấy rồi. Bức tranh đó là Lạc Bạch nhờ con vẽ giúp vào hôm sinh nhật, chứ không phải con tự ý tặng. Bọn con không có yêu đương gì cả, con không hiểu sao chuyện này lại xảy ra.”
Từ đầu Cố Đông đã nói rõ cô sẽ không yêu đương trong suốt thời gian học cấp ba. Nhưng dù cô có giải thích thế nào, mẹ của Lạc Bạch cũng không tin.
Diệp Thu Thu đứng bên cạnh Cố Đông, cười lạnh với người phụ nữ cao ngạo đối diện, “Tại sao không gọi Lạc Bạch đến để đối chất? Cô chỉ dựa vào một bức tranh mà tự vẽ ra kịch bản trong đầu à? Gọi Lạc Bạch đến đây!”
Mẹ Lạc Bạch tức giận. Quả nhiên, quả nhiên là gia đình xuất thân tầm thường, dù giờ có chút tiền cũng chỉ là phường nhà giàu mới nổi thiếu văn hóa. Vốn dĩ cô đã định cho con trai mình đi du học, nhưng sau hôm tham gia tiệc sinh nhật đó, Lạc Bạch bất ngờ tuyên bố muốn thi vào một trường đại học trong nước, không còn muốn đi du học nữa. Điều này khiến cô hoảng sợ. Dù có hỏi cậu cũng không nói lý do, chỉ biết rằng cậu thường mang bức chân dung đó ra ngắm.
Sau khi hỏi Lạc Tiên, cô mới biết bức chân dung đó là do Cố Đông vẽ tặng. Thế là mọi chuyện trở nên dễ hiểu hơn, con trai cô thích cô gái đó. Cô gái nhỏ này lại lợi dụng tình cảm của Lạc Bạch để níu giữ cậu lại, khiến cậu coi mối tình đầu ngây thơ hơn cả tương lai của mình. Điều này cô không thể chấp nhận được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT