Diệp Thu Thu che chăn cười thầm, “E là không được đâu. Cậu không thấy đến giờ nó còn không chịu gọi tôi là mẹ thì sao lại nhận cậu làm mẹ được? Cậu mơ đi!”
Vưu Tiểu Việt thích thú với Cố Thạch Đầu, thằng bé vừa đẹp trai lại rạng rỡ, kiểu đứa em trai hàng xóm mà ai cũng yêu quý: “Cháu tên là Cố Tiểu Ất phải không? Tên hay quá! Cháu đã lên lớp 6 rồi à? Giỏi thật đấy.”
Cố Đông để thuốc mang theo lên đầu giường Diệp Thu Thu: “Mẹ nhỏ, loại thuốc này mẹ uống thêm một liều nữa khi tỉnh dậy. Còn trong cốc giữ nhiệt có một cốc trà gừng, tối mẹ uống, mai con sẽ đến thăm mẹ.”
Diệp Thu Thu cười, bảo Cố Đông mai không cần đến nữa, hãy tập trung vào việc học: “Các con mau về đi, à mà, đừng nói cho cha các con biết chuyện mẹ bị bệnh.”
Cố Thạch Đầu không hiểu, “Tại sao không nói ạ? Con nghĩ nên nói cho cha biết chứ.”
Cố Nhị liếc Cố Thạch Đầu, “Bất cứ việc gì liên quan đến Diệp Thu Thu là cha chúng ta cứ như mất trí. Cha mới đi với chú Trình đến Thâm Thị, nếu biết Diệp Thu Thu bệnh, chắc chắn sẽ quay về ngay, đến lúc đó cảm của dì ấy cũng khỏi rồi. Em định trêu cha à?”
Cố Thạch Đầu chỉ “ồ” một tiếng, “Vậy thì thôi, không nói nữa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play