Chung Văn Hội thấy con trai bảo bối bị Diệp Thu Thu kềm chế, trán bà đau đến toát mồ hôi, thương con đến chết được. Người phụ nữ đó nghĩ mình là ai chứ, sao lại dám động tay động chân với con bà. Bà vội vàng chạy đến, “Diệp Thu Thu, cô mau buông tay, cô làm con trai tôi đau rồi.”
Chung Đỉnh đau đến không chịu nổi, từ trước đến nay cậu chưa từng phải chịu thiệt lớn thế này, ấm ức gọi một tiếng: “Mẹ…”
Diệp Thu Thu nhấc bổng cậu lên mắng: “Sao hả? Phạm lỗi rồi lại tìm mẹ để giải quyết cho à? Giỏi quá nhỉ, con trai của mình thì tự dạy, còn con là con người khác, cô không rảnh mà dạy giùm. Chỉ có điều, sau này tránh xa Cố Niên nhà cô một chút, lỡ như hai đứa mà đánh nhau, cô đánh con trai cô, còn con thì trốn trong vòng tay mẹ mà khóc, thế có phải bất công với Cố Niên không?”
Cố Nhị cười nhạo Chung Đỉnh, “Mày chỉ có chút khả năng đó thôi hả, thôi đi, cứ về mách mẹ đi, với cái kiểu của mày sau này tao lười đánh, chả thú vị.”
Chung Đỉnh đỏ bừng mặt, từ trước đến giờ chưa có ai dám cười nhạo cậu như thế, cậu ta hét vào mặt Chung Văn Hội, “Chuyện hôm nay mẹ đừng xen vào, con sẽ tự giải quyết.”
Chung Đỉnh còn gào lên với Diệp Thu Thu: “Cô muốn thế nào mới thả cháu ra?”
“Cả hai xin lỗi lẫn nhau, hứa là gặp nhau ở trường sẽ không đánh nhau, không trả thù. Sau đó Chung Đỉnh phải xin lỗi Viên Viên và Tiểu Hồi Hương nữa, vốn dĩ là con làm sai, nếu con không xin lỗi thì cô cũng không làm gì cậu được, nhưng con thử nghĩ xem, chuyện này mà đồn tới trường thì không ai có thể nhìn con ra làm sao đâu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play