Giống như thoáng cái trở nên có sức sống hơn hẳn.
Không giống trước đây, ngày nào cũng công tác công tác. Hai người ngồi cùng nhau cũng toàn trò chuyện về công tác, trò chuyện về làm ăn, nếu không thì là thúc giục kết hôn.
Đâu giống bây giờ cứ như trẻ con, biết hờn dỗi, biết kết bạn, tuy cũng mang lại rất nhiều phiền phức cho anh.
Nhưng anh rất thích loại cảm giác bị người nhà cần đến như vậy.
"Lại nói. Ba này, có phải trong số kẹo hồ lô ba ăn còn có phần của con không?”
Trên đường đi bệnh viện, Trương Minh Viễn đột nhiên nghĩ đến điểm này, quay đầu nhìn cha mình mà ánh mắt nóng rực.
Trương Kiến Quân: "..."
Con trai lớn rồi, không dễ lừa nữa!
Đúng là Lâm Chu nói mang về tất cả cho mọi người nếm thử.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT