Bên kia, Dương Nhược Ly dẫn Tô Hưởng đi lấy túi da rắn, hai người vừa đi vừa lôi lôi kéo kéo.
Người này muốn đưa tiền, người kia nhất quyết không nhận.
Bên phía Lâm Chu, trong lúc nhóm khách hàng gọi bánh mè cũng muốn nói rất nhiều lời.
“Bởi tôi nói trước đó chiều nào ông chủ Lâm cũng đi bày quầy bán hàng, sao tự dưng vào trấn rồi chỉ bán mỗi buổi sáng, hóa ra là chiều anh đổi chỗ bán.”
“Hèn chi mấy ngày nay cứ thấy có gì đó sai sai, hóa ra kỳ quặc ở điểm này.”
“Ầy, cũng là chúng tôi quá đơn thuần, tưởng ông chủ Lâm bày quầy bán hàng buổi sáng, buổi chiều chắc chắn sẽ không ra bán nữa nên mới không định hỏi.”
“Ông chủ Lâm, anh giấu làm bọn tôi khổ thật đấy! Nếu không phải chúng tôi gặp được đứa nhỏ nhặt ve chai trên trấn kia, ngửi được mùi bánh mè thì đã không biết buổi chiều anh còn ra bày quầy bán rồi!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play