“Bình thường em không thích húp cháo nhất, không ngờ cháo lại ngon như vậy!”
“Anh ơi, bình thường anh bán đồ ở đâu thế, tụi em qua để ủng hộ cho!”
Các sinh viên liếm sạch cả đáy chén, vây quanh Lâm Chu khen nức nở từ câu này đến câu khác, vô cùng nhiệt tình.
Lâm Chu mỉm cười đáp lại: “Tuần này bày quầy bán hàng ngay trên đỉnh núi Tần Hoàng.”
Các sinh viên nghe thấy câu trả lời này, lập tức trợn tròn mắt.
Bọn họ không có chú ý đến mấy từ tuần này, đặt trọng điểm trên đỉnh núi Tần Hoàng.
Bọn họ nhìn Lâm Chu thật cẩn thận, muốn nhìn ra dấu vết đùa giỡn.
Sau đó cảm thấy lời cậu nói là sự thật, vẻ mặt nhất thời nứt ra.
Đây chẳng phải là bọn họ còn muốn húp cháo, thì chỉ có thể vừa sáng sớm đã leo đến đỉnh núi mới có thể húp được à?
Tuy núi Tần Hoàng là khu phong cảnh, nhưng bởi vì là nơi công cộng miễn phí nên căn bản là không có công cụ lên núi, chỉ có thể dựa vào hai chân để leo.
Thỉnh thoảng leo núi một lần là du ngoạn, lạc thú.
Nhưng liên tục leo núi, bọn họ có tinh lực đến đâu cũng gánh không được đâu!
Vì vậy vẻ mặt họ nhìn Lâm Chu cũng trở thành một lời khó nói hết.
Người nào lại đi bày quầy bán cháo trên đỉnh núi thế!
“Tại sao vậy anh? Leo lên đỉnh núi mệt lắm luôn đó!”
Lâm Chu gật đầu đồng ý trong lòng.
Leo đến đỉnh núi, còn gánh theo nồi cháo đúng là mệt chết thật.
Nhưng cho dù như vậy, cậu cũng không có cách nào.
Đối mặt với sự nghi ngờ của khách hàng, cậu còn phải làm bộ là mình thích làm như vậy, giữ lại mặt mũi.
“Đỉnh núi bán đắt!”
Lâm Chu tìm được lý do khiến người ta có thể đồng tình nhất, nói.
Cháo trứng muối thịt nạc một trăm tệ một chén, nếu như không ở đỉnh núi cậu sợ bị người mắng.
Lời này các sinh viên cũng không cách nào phản bác được.
Một trăm tệ một chén đắt thật.
Các du khách bên cạnh nghe được nội dung nói chuyện phiếm của bọn họ, ánh mắt nhìn mấy sinh viên kia giống như nhìn mấy người ngu ngốc vậy.
Bọn họ không nỡ bỏ số tiền ấy để mua một chén cháo đâu.
Tâm thái của các sinh viên lại khá tốt.
Nghĩ húp được cháo ở đỉnh núi thật là trải nghiệm mới lạ, đứng trên đỉnh núi lưu luyến chụp ảnh, vẫn còn thuận tiện chụp quầy hàng của Lâm Chu.
Đăng vào vòng bạn bè, quả nhiên đưa tới sự tò mò của các bạn bè, đều bình luận hỏi ở dưới.
“Đây là núi nào thế? Trên đỉnh núi còn có bán cháo trứng muối thịt nạc à.”
“Tụi mày đi leo núi á? Sao không gọi tao thế?”
“Húp ngon thật không đấy, một trăm tệ một chén cháo trứng muối thịt nạc, hay là mấy cậu bị lừa nên muốn kéo người khác xuống nước thế?”
Tạ Hoành mang thái độ chia sẻ thứ tốt cho người khác, nhanh chóng trả lời.
“Núi Tần Hoàng bên cạnh nhà mình.”
“Không phải seeding thật đó, mùi vị tuyệt cú mèo, nếu không sao tớ với đám Mạnh Đào đi tiêu số tiền đó được?”
“Nói thật, thực sự có thể đến check-in, leo núi rèn luyện thân thể, lại còn ăn được cháo trứng muối thịt nạc ngon miệng cực kỳ nữa.”
Rất nhiều người trong vòng bạn bè của cậu đều là bạn cùng lứa tuổi. Đang là lúc nghỉ hè nhàm chán, thấy chuyện thú vị như thế thì lập tức có hứng ngay. Vì vậy họ nhắn tin cho Tạ Hoành, hỏi cậu ngày mai còn đi leo núi không, đi cùng nhau.
Tạ Hoành thấy tin nhắn này, thật sự có chút do dự.
Cháo trứng muối thịt nạc này ăn ngon thật đấy.
Nếu không phải uống một chén là đủ no rồi, cậu thật đúng là muốn thêm một chén nữa.
Nhưng ngày mai mà còn muốn ăn thì phải leo lên đỉnh núi tiếp.
Sự khổ cực trong quá trình bò lên ban nãy vẫn còn mới mẻ trong đầu lắm.
Cậu nhất thời lắc lư trái phải, do dự không thôi.
“Mạnh Đào, ngày mai mấy ông còn leo nữa không?”
Mạnh Đào bị gọi tên lắc đầu, nhà cậu không ở Giang Đông.
Lần này là đến Giang Đông du ngoạn, thuận tiện tìm mấy người Tạ Hoành chơi đùa.
Ngày mai là chuẩn bị trở về.
“Tôi phải trở về rồi, ra ngoài một tuần rồi, mẹ tôi cứ thúc giục mãi thôi.”
“Hở? Lần này lại về nữa à.”
“Không sao đâu, sắp phải đi học rồi, đến lúc đó gặp ở trường ha.”
“Ừm.” Tạ Hoành gật đầu, lại hỏi: “Vậy còn Đào Chí Tân, Tào Hồng Tín, Diêu Siêu thì sao?”
Tạ Hoành hỏi từng người một như vậy, rõ ràng là muốn tìm bạn đi cùng, nếu như ngày mai mọi người đều đến thì chắc chắn cậu sẽ đến.
Nếu như tất cả mọi người không muốn leo núi, đoán chừng cậu cũng không tới.
Nhà Diêu Siêu nằm ngay Giang Đông, chỉ có điều không ở cùng một khu với Tạ Hoành.
Đào Chí Tân, Tào Hồng Tín là bạn học cấp ba, ở cùng một khu, mấy người đều học cùng một trường đại học.
Lên đại học rồi mới biết là quê đều ở Giang Đông, quan hệ tự nhiên gần gũi hơn, cùng đi trường học, cùng về nhà, đều có thể làm cùng nhau.
Mọi người liếc nhìn nhau, đều rất do dự.
Chắc chắn là bọn họ còn muốn ăn rồi.
Nhưng leo núi lại là bảng cắm dừng bước đó!
“Hay là cứ đến đây đi, coi như rèn luyện thân thể, hôm nay chúng ta đều bò lên rồi, ngày mai chắc chắn càng dễ dàng hơn!”
Trong số mấy người Đào Chí Tân thích vận động nhất, dù nghỉ ở nhà cũng không chịu ngồi yên, không phải đi phòng tập thể thao thì chính là đi chơi bóng rổ.
Nếu như leo núi là có thể ăn được cháo trứng muối thịt nạc ngon như vậy, cậu nghĩ leo núi rèn luyện cũng được thôi.
“Được, vậy leo thêm một ngày nữa.”
Có người hỗ trợ quyết định, mấy người Tạ Hoành đều quyết định buổi sáng ngày mai trở lại.
...
Bên kia, người đàn ông mắt buồn ngủ mông lung bưng hai chén cháo trở về, bạn gái của anh lại vẫn còn đang chụp ảnh!
Còn không biết lấy gậy selfie từ đâu ra để chụp nữa.
“Vợ ơi húp cháo không?”
Nghe thấy tiếng gọi, cô gái ngẩng đầu lên thì thấy người đàn ông bưng hai chén cháo, ánh mắt lóe lên một tia hoang mang.
Cháo này ở đâu ra thế?
“Anh mua cháo về hồi nào thế? Sao em không biết.”
Trong nháy mắt, cô gái cảm thấy ký ức mình như là rối loạn.
Chẳng lẽ bạn trai lén mua lúc cô không chú ý à?
“Không phải, anh mua trên đỉnh núi, vẫn còn nóng hổi đây này, em nếm thử đi.”
Cô gái cất điện thoại di động đi tới.
Nghe vậy cô lại càng thêm hoang mang.
Đỉnh núi còn có bán cháo á? Sao cô không biết thế?
Trước đây cô từng leo núi Tần Hoàng này rồi, đâu nhớ là có bán cháo đâu!
Sau đó cô gái đưa tay nhận chén cháo.
Hộp nhựa trong suốt ăn một lần, trong nháy mắt khi mở nắp ra, mùi thơm nồng nàn xộc thẳng vào mũi.
Cháo trứng muối thịt nạc với bề ngoài vô cùng ngon miệng tạo cho cô một niềm vui bất ngờ lớn.
Chén cháo trước mắt, mỗi một hạt gạo đều được hầm đến nổ bung, trắng tinh mà lại sáng bóng. Đây là được hầm đến chảy dầu cháo ra đấy.
Cháo bây giờ rất ít khi có thể húp được dầu cháo.
Không phải canh suông nước nhạt, thì chính là loại cháo thêm bột cho sền sệt, ăn vào trong miệng không có mùi không có vị gì cả.
Vừa mới mở nắp ra là có thể ngửi được mùi của cháo, còn có hương vị của trứng muối và thịt nạc nữa, là cái loại vừa ngửi đã biết là ăn ngon rồi.
“Wow, trông ngon quá đi mất!”
Các hạt gạo trắng tinh bao bọc lấy từng hột trứng muối, còn có thịt bằm nữa, làm cho thịt bằm đều phiêm phiếm màu trắng, không biết có dai hay không.
Hành thái xanh ngọc chính là thứ điểm xuyết tốt nhất cho cái sự thèm ăn.
Cô gái vốn không đói bụng lắm, nhưng giờ bụng cũng truyền đến tiếng kêu ục ục, làm cho cô nhịn không được ăn ngấu nghiến.
Cảm nhận độ nóng của cháo, cô gái cẩn thận hớt một thìa dọc theo mép chén rồi bỏ vào trong miệng.
“Ưmm!!!”
Mùi hương nồng nặc lan ra trong miệng, mang theo vị tươi mới trơn mềm của thịt sườn, vào miệng là tan ngay. Vị dai dai của thịt nạc trong tưởng tượng cũng chưa từng xuất hiện, ngược lại còn vừa vào miệng là tan luôn. Thịt nạc cùng với hạt gạo đã nở bung đều dễ nhai vô cùng, ăn một cái là biết cháo này được hầm trong thời gian rất lâu.
Muỗng thứ nhất không ăn được trứng muối.
Muỗng thứ hai, cô gái cố ý múc mấy miếng trứng muối ăn cùng với cháo.
Đi kèm với mùi của trứng muối là một ít mùi tanh, vào miệng tinh tế hòa vị, thấm vào ruột gan.
Hơn nữa mùi trứng muối thế mà lại không nức mũi sặc người, trái lại vị còn nồng nàn thơm thuần, cả mồm thanh lương, miệng đầy dư vị, mang theo độ ấm trượt vào trong dạ dày, cảm giác vô cùng thoải mái.
Người đàn ông càng húp cháo từng ngụm lớn, từ lúc anh bị kéo dậy đến bây giờ chỉ uống được chút nước, đã sớm đói bụng rồi.
Leo núi cũng là chuyện tiêu hao thể lực.
Bây giờ ăn được cháo trứng muối thịt nạc, cả người cũng giống như một lần nữa sống lại vậy ấy.
Húp vào miệng từng ngụm từng ngụm một, không bao lâu sau, một chén cháo nóng hổi đã được ăn xong.
Lại nhìn qua bạn gái, đang múc ăn từng muỗng một, một chén cháo mới ăn được một phần năm.
Có chút chưa no bụng...
“Ăn ngon ghê, anh lại đi mua một chén.”
“Đi cùng đi, em nhìn xem sao.”
Cô gái nghe thấy thế thì cũng rất tò mò với người bán cháo trứng muối thịt nạc ở đỉnh núi, đi theo bạn trai cùng đi ngó nghiêng.
Toàn bộ đỉnh núi cũng là lớn vô cùng.
Một đường đi đến, thấy rất nhiều du khách cầm điện thoại chụp mặt trời mọc.
Lúc này đã là 7 giờ, mặt trời hoàn toàn hiện ra.
Mọi người đứng ở đỉnh núi, gần gũi cảm nhận ánh sáng và độ ấm mà mặt trời mang đến, đều vô cùng hưng phấn.
Phong cảnh đẹp đẽ như vậy đại khái chỉ có thể thấy được trên đỉnh núi thôi.
Nhưng người đàn ông và bạn gái đều không rảnh để ý đến phong cảnh xung quanh mình, mà đi thẳng đến phía Lâm Chu.
“Ông chủ, thêm một chén cháo trứng muối thịt nạc.”
Lâm Chu thấy người đàn ông đã đến ban nãy, miệng cười tươi rói múc cho anh thêm một chén cháo.