Hình thể và thể trọng của Đại Bảo có thể nghĩ mà biết bọn họ vất vả cỡ nào, mỗi người ôm mỏi, thì đổi sang người khác.
Bên cạnh còn túc trực lấy nước và đồ ăn vặt, đút từng ngụm cho Đại Bảo.
Cao Gia Chí coi như không thấy.
“Không phải chứ mấy anh, có cần khoa trương vậy không.”
Cao Gia Chí nói không rõ là tâm trạng gì, chỉ muốn cắt ngang cảnh tượng quá lố này.
Không nhìn thấy tất cả người qua đường đi tới đi lui đều chỉ trỏ bọn họ, ở đó cười hả, bọn họ thật sự không một chút xấu hổ nào à?
"Thằng nhóc sao cậu nói chuyện với anh chó của chúng tôi như vậy!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play