Dùng đũa lộn thành ruột, Nhan Quốc Hoa truyền nước vào, mỡ ruột trắng toát chất chồng bên trong lộ ra trước mắt, ông nói với Nhan Yên: "Có kéo không?"
"Có." Nhan Yên cầm kéo tới, ngoan ngoãn đứng ở một bên yên tĩnh quan sát.
Nhan Quốc Hoa dùng kéo cắt lớp mỡ, ném vào trong túi nhựa, làm đi làm lại mấy lần, ông lại quay đầu hỏi Nhan Yên: "Làm vậy không tiện, có gậy inox hay gì không?"
Đừng nói inox, chày cán bột bằng gỗ cô cũng không có, gần đây Nhan Yên giống như một con sóc nhỏ chuyển đồ từ bên ngoài về nhà, liên tục mua những món đồ dùng quan trong, còn lại những đồ làm bếp không thường dùng, chờ sau này muốn dùng lại mua.
Đồ làm bếp trong cửa tiệm, đương nhiên không nhiều bằng trong nhà, Nhan Yên lắc đầu: "Không có."
Nhan Quốc Hoa chỉ đành tiếp tục cúi đầu cắt mỡ, hễ mà không chú ý, dễ cắt trúng thành ruột, vẻ ngoài không đẹp, dưới tình huống không có nhiều dụng cụ, chỉ có thể cố gắng cẩn thận chút.
Xử lý sạch sẽ dầu mỡ và bụi bẩn ở ngoài thành ruột rồi, Nhan Quốc Hoa đồ nước vào loại bỏ bụi bẩn, tiếp tục thêm nước rửa ruột già, qua ba lần nước, đến lần thứ ba nước trong bình sạch trong, nhìn như sạch sẽ, cũng không có nghĩa đã xử lý sạch.
Nhan Quốc Hoa lại đổ ít bột mì và rượu trắng vào trong bình, tiếp tục chà rửa ruột già, xoa nắn hai, ba lần, đến lần thứ ba, theo như khứu giác của Nhan Yên, không còn ngửi thấy mùi hôi nữa.
Cô mặt mày hớn hở: "Xong rồi?"
Nhan Quốc Hoa lắc đầu một cái: "Còn phải rửa thêm một lần nước, lần trước cật thỏ xử lý như thế nào, thì con làm thế với ruột heo."
Trong nhóm luôn có đơn đặt cật thỏ, mỗi ngày Nhan Yên cũng sẽ bán lẻ chừng mười xiên cật thỏ, trong nhà bếp được mấy quả chanh, cô lập tức đi tìm, cắt một nửa, rưới nước chanh lên trên ruột heo, vẩy lên một nhúm bột tiêu đen nhỏ, đều là pháp bảo khử tanh tốt!
Rửa nước cho mấy món kho, ngay sau đó là cật thỏ, Nhan Yên để ruột già tới cuối, nước sôi, thêm hành, gừng, rượu vàng vào trong nồi.
Cô còn bỏ thêm hai cây hồi, trong nồi bắt đầu sôi trào, hương liệu bên trong phả vào mặt, khỏi phải nói, cực kỳ thơm.
Ruột heo mới vừa vào nồi, trong nháy mắt được hương liệu cô đọng, lập tức bị một mùi hương khó có thể dùng lời diễn tả đè xuống, Nhan Yên bóp mũi lại: "Thật là thúi."
Lẽ nào thất bại?
Nhan Quốc Hoa ở bên cạnh chỉ đạo: "Thúi là được rồi, khử đi những mùi hương tạp nham đó rồi. ăn vào sẽ thấy thơm."
Tiếng ba nói chuyện nghe hơi sai sai, Nhan Yên nghiêng đầu nhìn lại, chẳng biết từ lúc nào Nhan Quốc Hoa đã đeo khẩu trang, trên mặt nhẹ như mây gió, giống như những mùi tanh tưởi trong nhà bếp không liên quan tới ông.
Khác hoàn toàn với Nhan Yên bị mùi hôi xộc vào nhăn như trái khổ qua.
Ông đã có dự kiến trước, đáng thương cho Nhan Yên bị mùi hôi xộc thẳng không kịp đề phòng, nhìn về phía ba ở đằng sau, nhà bếp trống rỗng, mẹ với chị gái giúp việc chẳng biết từ lúc nào đã chuyển đồ đông lạnh đến sảnh lớn.
Bên ngoài sảnh lớn, hai người vừa xử lý, vừa nói vừa cười, còn không quên đóng cửa nhà bếp thật kín kẽ.
Chỉ có Nhan Yên chịu cảnh bi thương trên đời.
A, chắc chắn cô được nhặt về.
Nhan Yên nghĩ.
Giống như cật thỏ, ruột heo cũng bị Nhan Yên xách ra một nồi kho khác nấu riêng.
Nguyên liệu của ruột heo kho không giống với những món kho khác, Nhan Yên thả hương liệu một cách mãnh liệt.
Chưa từng ăn thịt heo, lẽ nào chưa từng gặp heo chạy sao?
Tối hôm qua cô cố ý tìm kiếm livestream nấu ruột heo kho của người khác, nhìn trọn một tiếng đồng hồ, đủ loại hương liệu lăn lộn ở trong nước sốt đỏ hồng, sắc thái mỹ lệ, chỉ nhìn thôi đã khiến người ta thèm ăn.
Thậm chí cả Nhan Yên luôn không động vào đồ lòng, suýt chút nữa nhịn không được đã đi mua một gói trên mạng.
Kho ruột heo cũng có phương pháp, thả ít hương liệu, sẽ không đè ép được mùi ruột heo, bỏ quá nhiều, nước sốt sẽ đắng, món kho đắng sẽ đổi màu, ăn không được.
Mở quán hơn nửa tháng, Nhan Yên đã tích góp được rất nhiều kinh nghiệm, đong đo liều lượng, lại hỏi ý kiến của Nhan Quốc Hoa, cuối cùng mới xác định.
Nửa giờ sau, ruột heo kho đã hoàn thành.
Hai cân ruột heo tươi, sau khi kho chín lại nặng chưa tới 6 lạng!
Tổng cộng 5. 8 lạng.
Ruột heo tươi 14 đồng một cân, trái lại giá cũng không tính là đắt, đắt là ở phần công sơ chế ruột heo, thả hương liệu đầy đủ hơn những món kho khác, nước sốt sau khi kho ruột heo không thể dùng lần nữa, chỉ có thể đổ đi, ruột heo sau khi kho chín hai cân mới được hơn nửa cân, không tính nhân công, giá vốn của một cân ruột heo kho là 72 đồng.
Cân nhắc đến việc sau này phải mời người hỗ trợ xử lý ruột heo, tiền nhân công, thêm vào tiền vốn, bán 99 đồng cũng không quá đáng!
Vừa nghĩ tới cái giá 99 đồng, Nhan Yên cực kỳ không nỡ cắt một đoạn nhỏ, bị Nhan Quốc Hoa đánh giá là: "Hẹp hòi."
Nhan Yên: "Cái này thật là đắt, 99 đồng một cân, con cũng không nỡ ăn, ba nếm thử xem."
Cô nói rồi, cắt một khúc nhỏ ném qua, gắp bỏ vào trong nồi inox.
Nhan Quốc hoa: "... Con còn có thể keo kiệt hơn không?"
Cô đâu phải không nỡ, rõ ràng là bản thân không thích ăn đồ lòng, bắt ông làm chuột bạch thí nghiệm, còn không nỡ để chuột bạch ăn nhiều một chút, chỉ cắt một miếng chút xíu cho ông.
Thật keo kiệt!
Nhan Quốc Hoa cũng không cảm nhận được vị gì, bỗng thấy Nhan Yên cầm một khúc ruột đã cắt nhỏ, bưng ra ngoài nhà bếp.
Sau một lát, cô đẩy mành ra đi vào, tháo tạp dề trên người xuống, nói là nhận được tin lấy hàng nấm sò, bảo cô đến địa chỉ nào đó lấy hàng.
Nhan Quốc Hoa muốn đi cùng cô, Nhan Yên nói không cần, đều là người quen cùng một thôn, nên Nhan Quốc Hoa yên tâm để cô tới đó một mình.
Trước khi ra khỏi cửa, Nhan Yên bỏ hàng đông lạnh đã sơ chế vào trong nước sốt, có ba trông coi, Nhan Yên rất yên tâm.
Cô chuyển khoản cho chị gái giúp việc xong, thì cùng ra ngoài với đối phương.
Địa chỉ lấy hàng, cách cửa tiệm của Nhan Yên không xa khoảng mấy trạm đi xe buýt.
Đến nơi, Nhan Yên chuẩn bị lấy hàng, cô không có suy nghĩ nhiều, đối phương lại bị bệnh nghề nghiệp cố ý đòi cân giúp cô.
Nấm sò của người nhà tự trồng mà bác cả gửi tới có tổng cộng có 12.3 cân, hiện tại cân điện tử hiển thị 11.9 cân.
Không chờ đối phương mở miệng, Nhan Yên chủ động nói: "Bản thân lượng nước của nấm khá sung túc, trên đường bốc hơi chút ít lượng nước, chuyện rất bình thường."
Đối phương rõ ràng thở phào nhẹ nhõm, chỉ sợ cô không hiểu, thiếu đi mấy lạng, không đến mức giấu đi ít nấm của cô chứ, không đáng.
Nhan Yên nói câu tiếng cảm ơn, sau đó rời đi.
Sau khi lên xe công cộng, Nhan Yên nói đã nhận hàng với bác cả một tiếng.
Chưa đợi bác cả trả lời, có thể nói là không có thời gian xem điện thoại, Nhan Yên dời sự chú ý tới cái thùng ngâm bên chân.
Mở nắp thùng ngâm ra, lộ ra từng bó từng bó nấm tràn đầy sức sống.
Nấm tự trồng, quả nhiên khác với nấm mua ở chợ, nấm mới vừa hái, cực kỳ tươi, mọng nước, giống như có thể ấn ra nước vậy.
Nhan Yên chụp ảnh, gửi vào trong nhóm 1 và nhóm 2.
Nhan đủ mọi màu sắc: 【 Hàng vừa lấy, buổi sáng ở trong núi hấp thụ nước thần từ mặt trời và ánh trăng, buổi chiều xuất hiện ở cửa hàng bánh cuộn trái cây Nhan Ký, thật sự rất tươi, có giới hạn mua, tới trước được trước! Ruột heo kho số lượng có hạn 99 đồng một cân, bán đắt như tôm tươi... 】
Một lời dấy lên ngàn cơn sóng.
Ahaha: 【 Đến rồi đến rồi, lập tức tới cửa tiệm xếp hàng, nấm đáng yêu như thế, bạn gái đáng yêu của tôi đương nhiên muốn có rồi! 】
Viên Viên đầu thỏ: 【 Nghe tin ấy, tôi đang ở trên giường cũng phải bật dậy như cá chép nhảy, chờ tôi... 】
Yêu gặm áp lực: 【 oa, màu mỡ nấm, ta đến rồi. 】
Tiểu Vũ đi dạo: 【 Gào, trông mọng nước chưa kìa, nhất định ăn rất ngon, hy vọng có thể nếm được vị ngon của lần trước một lần nữa. 】