Trước đây bà ghét nhất đồ vàng đồ bạc tục tằn, nếu có đeo, sẽ đeo những món đồ thanh nhã bằng ngọc.
Hoàng Tú Lan: "Con người đương nhiên sẽ không bao giờ mãi không thay đổi, bây giờ tôi thích những món đồ dung tục này đó, con gái của tôi mua vào ngày của mẹ, tôi thích là được."
Ánh mắt Chu Tĩnh An ảm đạm: "Sau khi chia tay với em, những năm này tôi vẫn luôn bận rộn làm việc, nếu như lúc trước em theo tôi cùng ra nước ngoài, nói không chừng con gái chúng ta cũng lớn bằng này."
Nghe những lời ấy, Hoàng Tú Lan nghe ra ý trong lời nói của ông ta –Sau khi chia tay với em, tôi vẫn luôn độc thân.
Bà không tiếp lời, chỉ muốn nhanh chóng bỏ qua đề tài này: "Đều là chuyện đã qua, nói những việc này làm cái gì?"
Bà không muốn nhắc tới, Chu Tĩnh An không có nghe theo lời bà, trái lại ném ra một tin tức nặng ký: "Tú Lan, tôi có thể khiến cuộc sống của em và con gái bà tốt hơn, ra nước ngoài với tôi đi!"
Hoàng Tú Lan cười suýt chút nữa đau sốc hông: "Đầu anh bị cửa kẹp hả! Lúc trước là anh nói chia tay với tôi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT