Một người đàn ông như Phùng Hải, im lặng không nói gì rơi nước mắt: "Con đúng là lớn rồi!"
"Yên Yên à." Đột nhiên Phùng Anh nhìn thấy người bên cạnh, cô ấy nhiệt tình chào hỏi cô.
Nhan Yên: "Chị Anh Anh, chị về rồi!"
Phùng Anh gật đầu: "Đúng vậy, nghe nói em mở một quán kho rất ngon, ngày nào cũng có rất nhiều người xếp hàng, đi trễ là không mua được. Vừa nãy mẹ chị còn khoa với chị trong điện thoại, nói bà ấy mua được món kho cửa quán em."
Nhan Yên: "Vậy lát nữa chị nếm thử nhé, có thể cho em ý kiến."
Tiếp đó lại đánh giá Phùng Anh, rồi nói: "Chị Anh Anh, em cảm thấy hình như chị đã thay đổi."
Phùng Anh nhếch miệng cười: "Có phải là thiếu đi cái ánh mắt ngây thơ lại ngu ngốc đó không? Xuống nông thôn quả thật có thể rèn giũa người ta, nếu có cơ hội hi vọng em cũng có thể đến nông thôn nhìn thử, sẽ có cảm giác rất khác."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play