Dịch Vãn Thu vẫn còn nhớ Lư Mễ.
Trong buổi chợ sáng, cô ấy đỗ xe không đúng chỗ, một lần khác là khi giúp Đồ Minh mua xương cừu bọ cạp, rồi còn có lần hai người họ đứng xếp hàng mua bánh kếp. Lúc đó, Dịch Vãn Thu cảm thấy trên người cô gái này tồn tại sự mạnh mẽ bốc đồng, là kiểu không dễ trêu chọc. Cô ấy rực rỡ và sắc sảo, khi kết hợp lại sẽ tạo cho người ta cảm giác ương ngạnh.
Lần này gặp lại, cô gái ấy không trang điểm, để mặt mộc, đứng đó lễ phép chào họ: “Chào giáo sư Đồ, chào giáo sư Dịch.” Không còn giống như lần trước nữa.
Mặc dù lễ phép, nhưng ánh mắt vẫn linh động, có hơi giống một đứa trẻ bướng bỉnh chưa lớn hẳn.
Đồ Yến Lương nhìn Lư Mễ rồi cười: “Đừng căng thẳng, vào nhà ngồi chút đã.”
“Trên xe còn có đồ ạ! Mang vào nhà luôn, không thì lại quên mất.” Lư Mễ chỉ vào chiếc xe của mình.
“Vậy để Minh Minh đi lấy.” Dịch Vãn Thu bảo Đồ Minh đi.
Đồ Minh đi ra xe của Lư Mễ, cô mua rất nhiều. Cái cô ngốc nghếch này sợ người khác không đủ ăn phải không?
Dịch Vãn Thu không ngờ Lư Mễ mua nhiều như vậy, Đồ Minh xách về hai túi to.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT