Editor: Tựa Thuỷ Lưu Niên
Chương 9: Hoài cổ
May quá tìm ra rồi, Đường Tư Kỳ sung sướng phát điên. Được thưởng hẳn 20 đồng vàng. Bữa tối nay chắc chắn có xương sườn và tôm hùm đất đánh chén rồi!
Song kể cũng lạ ha, ngoài kia có biết bao nhiêu cửa hàng đồ cổ hoành tráng, trang hoàng tinh xảo đẹp mắt, mà sao hệ thống lại dẫn cô tới một căn tiệm bé tí xíu, bài trí bình thường nếu không muốn nói là tầm thường này nhỉ?!
Tuy đã hoàn thành nhiệm vụ nhưng xuất phát từ tò mò nên Đường Tư Kỳ quyết định đi vào bên trong ngó nghiêng một tí, để xem có phải là “thâm tàng bất lộ” không.
Chiếc radio cũ kỹ đang rè rè phát tiết mục “Thi Công Kỳ Án” trong chương trình kể chuyện Phố Đông (1), ông chú nghe vô cùng nhập tâm, khách vào cũng không hề hay biết.
Đường Tư Kỳ không lấy làm khó chịu, ngược lại còn cảm thấy thoải mái là đằng khác, cô cẩn thận dạo quanh tiệm một vòng.
Ồ, mấy món đồ bày bán ở đây khác xa với những cửa hàng đồ cổ ban nãy cô vừa đi qua. Ở đó người ta trưng bày gốm sứ, trang sức, tranh ảnh hoặc tiền cổ được đặt trong tủ kính bóng loáng, đèn đuốc sáng trưng. Nhưng nơi đây lại khác, nó không khoác lên mình vẻ quý hiếm đắt đỏ mà chỉ là nơi cất chứa đủ loại vật dụng gia đình xa xưa, mang ý nghĩa lưu giữ kỷ niệm nhiều hơn.
Ví dụ như chiếc cốc tráng men này Đường Tư Kỳ thường nhìn thấy trong các bộ phim thập niên 70-80, hay những tấm biển cũ kỹ đã biến mất khỏi phố cổ Thượng Hải từ lâu, ngoài ra còn có những vật dụng sinh hoạt trong gia đình, hoặc xếp trong góc nhà là vài ba chiếc rương da cũ mèn có đôi chỗ sờn rách. Nếu tinh ý còn nhìn thấy cả chồng áp phích tuyên truyền của Trung Hoa Dân Quốc và một xấp vé phim chiếu rạp thời xa xưa.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT