Ngoài cửa sổ, cơn gió mát thổi vào làm không khí trong phòng học thêm phần yên tĩnh.
Bạch Nguyệt tựa vào Kỳ Vọng ngủ thiếp đi. Thực lòng mà nói, tư thế ngủ như vậy không mấy thoải mái, nhưng cô lại thích cảm giác được bao bọc bởi hơi thở của anh. Cảm giác an toàn và thỏa mãn ấy không gì có thể thay thế được.
Mặc dù các học sinh đã đến giảng đường để nghe giảng, nhưng tiếng chuông trong trường vẫn vang lên như thường lệ.
Bạch Nguyệt chỉ chợp mắt một lát rồi tỉnh lại. Cô cọ cọ vào ngực thiếu niên, khi bàn tay anh nhẹ nhàng đặt lên má cô, cô ngước mắt nhìn anh, nở một nụ cười rạng rỡ.
Kỳ Vọng hỏi: “Cảm thấy khá hơn chưa?”
Bạch Nguyệt đáp: “Khá hơn nhiều rồi.”
Thấy sắc mặt cô đã hồng hào trở lại, Kỳ Vọng thầm thở phào nhẹ nhõm. Cơ thể căng thẳng của anh cũng dần thả lỏng. Cảm giác bất lực khi cô khó chịu nhưng anh không làm được gì khiến anh thực sự không muốn trải qua thêm lần nào nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play