Vừa dứt lời, Tiêu Thần liền hối hận, dù hắn ta nghĩ như vậy nhưng ít nhất cũng nên nói uyển chuyển dễ nghe hơn. 

Lận Huyên cũng nhíu mày, rõ ràng không đồng tình với Tiêu Thần, anh muốn nói giúp cậu thì thấy cậu đẩy kính đen nói: "Tôi không cảm thấy xấu nha" 

"Tôi ăn mặc chỉnh tề sạch sẽ, chỉ là ngoại hình bình thường thôi. Anh thì lớn lên đẹp trai, cho dù có mặc bao tải cũng vẫn đẹp nhưng anh không thể lấy tiêu chuẩn sắc đẹp của mình áp lên người khác" 

"Tôi rất thỏa mãn với nhan sắc bình thường này, không phải cứ hoa đẹp mới thơm đâu, hoa bình thường không sắc cũng thơm như thường thôi, cũng được nở rộ như bao đóa hoa khác." 

"Dùng lời nói để phê bình ngoại hình người khác là mất lịch sự." 

Toàn bộ lời của Tống Yên Kiều nói với Tiêu Thần rất chân thành, thậm chí còn không tức giận. Cậu chỉ muốn giải thích, bài tỏ quan điểm của bản thân. 

Tiêu Thần ngẩn người một lúc, tự cảm thấy mình quá kiêu ngạo, quá thích bắt chẹt người khác. 

Tống Yên Kiều không sai gì cả, thậm chí tiếng lòng của cậu còn rất thú vị nữa. 

Dù chỉ ở chung nữa ngày ngắn ngủi, ai cũng có thể nhìn được cậu thú vị và tâm trạng ổn định như thế nào. 

Tống Yên Kiều không mắng hắn ta nhưng mặt Tiêu Thần vẫn nóng bừng, đặc biệt nhớ tới câu Tống Yên Kiều khen hắn ta,mặt Tiêu Thần liền đỏ như quả gấc.

[Wao! Cậu ta bình tĩnh ghê luôn. Nếu tôi mà bị Tiêu Thần nói vậy chắc ức phát khóc á] 

[Sóc Con siêu bình tĩnh, nhóc rất đáng yêu luôn, đâu nhất thiết phải đẹp mới được] 

[Nước mắt chảy thành sông...Hồi trước tôi cũng bị chê xấu xí, thời điểm đó tôi buồn lắm luôn. Nhưng hôm nay nghe Tống Yên Kiều nói thì tôi không còn khó chịu nữa rồi. Tôi cũng muốn mình như Tống Yên Kiều, có thể dũng cảm nói bản thân xứng đáng được nở rộ. Thật sự cảm ơn cậu ấy] 

[Thời điểm Tống Yên Kiều bị chế giễu, tôi cũng muốn hỏi Bộ xấu ăn hết của nhà bạn hả? Mắc mớ gì mà bình luận] 

[Sóc Con nhà mình vả mặt siêu ngầu] 

Tống Yên Kiều ngồi xong lại ngoan ngoãn ngồi xuống ăn dưa. 

Mặt Tiêu Thần đỏ cả buổi, nói Tống Yên Kiều xấu làm hắn ta hối hận vô cùng. Một lát sau, nhịn không được hắn ta nhanh miệng nói: "Thành thật xin lỗi." 

Câu chữ nói rất nhanh làm người khác mơ hồ không biết hắn ta đang nói cái gì.

Tống Yên Kiều xua xua tay, trong lòng yên lặng đáp: [Không sao cả, tôi chỉ là NPC pháo hôi thôi, không bằng đoàn vai chính mấy người rất là bình thường. Một NPC nên hoàn thành tốt sứ mệnh bản thân. Còn NPC là gì hả? Chính là  người lớn lên bình thường, không có tiền, không có gia thế, còn phải còng lưng đi làm thuê TAT]  

Lận Huyên nhìn người nào đó diễn, nghe hết tiếng lòng của cậu, Lận Huyên chỉ cảm thấy cậu chưa chắc kém hơn người khác. 

Chỉ bằng cặp mắt bị che khuất bởi kính đen cũng đã đủ hút hồn rồi. 

Hơn nữa, tỉ lệ cơ thể của Tống Yên Kiều rất chuẩn, cao gầy mảnh khảnh, kỳ thật mặc như vậy cũng không khó coi mà còn làm người ta thấy đáng yêu nữa. 

[Hazzz.... Mình đúng là NPC đáng thương] 

Vỗn dĩ xin lỗi xong, Tiêu Thần đã thấy tốt hơn nhiều. Tuy nhiên nghe thấy lời cậu nói, hắn ta càng thêm áy náy, tỉnh ngủ lúc nửa đêm cũng phải cho mình mấy cái tát, mắng bản thân không phải là người. 

Tiêu Thần lấy di động, trước khi quay hình tổ chương trình đã thêm họ vào một nhóm, Tiêu Thần tìm Tống Yên Kiều rồi xin kết bạn. Sau đó chọc chọc Tống Yên Kiều, tầm mắt tránh né: "Ờ thì... Tôi xin kết bạn với cậu, cậu chấp nhận đi." 

Tống Yên Kiều: “?”

Tống Yên Kiều không rõ tại sao Tiêu Thần lại kết bạn nhưng cậu cũng nhanh chóng chấp nhận. 

Vừa thông báo đã kết bạn thành công, WeChat liền thu được 10 thông báo chuyển khoản, mỗi lần 10 ngàn với tiêu đề: "Tự nguyện gửi tặng" 

[Tiêu Thần: Cho cậu chút tiền sinh hoạt, không thể không thu, cậu không thu chính là không tha thứ cho tôi] 

[Tiêu Thần: Không thu là coi thường tôi, không thể coi thường tôi đâu] 

Hai mắt Tống Yên Kiều trợn tròn: [Thiếu gia rải tiền?] 

[Bị mắng một câu thu được 100 ngàn?]

[Thiếu gia thật sự là chân thiện mỹ, thiếu gia mau mắng tôi thêm vài câu đi]

[Đừng nhìn thiếu gia chỉ chuyển 100 ngàn, đó là mức chuyển khoản cực hạn của Wechat, không phải cực hạn của thiếu gia] 

[47 ơi, tôi siêu thích công việc này!!!] 

Tiêu Thần: “...”

Vui như vậy? 

Tống Yên Kiều chưa trãi sự đời hả? 100 ngàn thôi mà cũng vui quên trời quên đất. 

Cặp kính đen cũng không thể che đi đôi mắt kích động tỏa sáng lấp lánh: "Thiếu gia, không thì anh mắng tôi thêm mấy câu đi, nhận tiền không như vậy tôi bất an lắm" 

Mặt Tiêu Thần đỏ bừng, giả vờ gắt gỏng: "Cậu đừng có gọi tôi là thiếu gia được không?" 

Môi Tống Yên Kiều sẽ nhếch, thái độ siêu tốt: "Được chứ, thiếu gia" 

Tiêu Thần: “...”

[Ồ.. Tôi thấy Tống Yên Kiều sướng muốn bay lên luôn] 

[Có phải Tống Yên Kiều là c.h.ó liếm không, lên chương trình còn quấn lấy người khác, chứ kêu thiếu gia thiếu gia với Tiêu Thần hoài luôn] 

[Bởi vậy mới nói tự nhiên cậu ta phản bác lại Tiêu Thần, ai mà ngờ cũng chỉ là diễn kịch khiến Tiêu Thần chú ý thôi]  

[Trong chương trình hẹn hò nhiều thiếu gia lắm, đủ cho Tống Yên Kiều làm c.h.ó liếm] 

Tiêu Thần bị tiếng kêu thiếu gia của Tống Yên Kiều mà khó chịu cả người, cuối cũng miễn cưỡng giải thích: “Tôi chỉ cảm thấy cậu nói rất đúng, tiền này coi như tôi mua khóa học quý giá từ cậu, cậu đừng để ý nhiều”

[Cái gì? Còn chuyển tiền nữa hả?] 

[Tôi bây giờ rất muốn biết khóa học quý giá kia trị giá bao nhiêu tiền] 

Tống Yên Kiều gật gật đầu, trong lòng lại nghĩ ngợi: [Nói cũng đúng, nói năng lung tung có ngày bị đánh mà tên này đúng là bị người ta trùm bao tải đánh bờm đầu. Nhưng mà người đẹp trùm bao tải vẫn cứ đẹp thôi] 

Tiêu Thần: “...”

Hay cho câu trùm bảo tải mà vẫn đẹp. 

[Tác giả đúng là mẹ ruột của tên này, người đã bị trùm bao tải đánh tơi bời, tác giả còn lưu loát viết hai ngàn chữ, mình nhìn còn thấy đau luôn nhưng vẫn miêu tả vẻ đẹp ngút ngàn, dù trên mặt có vết máu,mang đến cảm giác rách nát tăng cao, có thể nói càng thảm càng đẹp] 

[47 ơi, dưa này có thể xem hình được không? Tôi muốn nhìn thử sự đẹp đẽ rách nát này] 

Tiêu Thần: "..." 

Tác giả thật sự là mẹ ruột hả? 

Cho nên ai đánh hắn ta? 

Là ai, có thể kể thêm một chút không! Là ai đánh hắn ta chứ!

Bây giờ hắn ta chuyển thêm 100 ngàn, Tống Yên Kiều có thể nói cụ thể hơn không. 

Hạn mức chuyển khoản cao nhất của Wechat là 100 ngàn. Khoan đã, hắn ta cũng không thể là không nói được. 

Tiêu Thần muốn mở miệng hỏi là ai đã đánh hắn ta, chính là vừa há miệng liền thở dốc: "Ơ.." 

Tiêu Thần: ?

Tiêu Thần không tin mình không nói được, lại muốn thử một lần nữa, lần này âm lượng lớn hơn: "Ơ..." 

Lúc Tiêu Thần "Ơ... Ộp" lần thứ nhất Tống Yên Kiều không mấy để ý, nhưng đến lần thứ 2 thứ 3, âm thanh như tiếng ếch kêu, ánh mắt Tống Yến Kiều nhìn Tiêu Thần có chút dại ra: "Cuộc sống quá vô vị, dùng tiếng ếch bình luận về loài người hả?" 

Tiêu Thần: "..." 

Tiêu Thần bị câu này khắc chế cứng chết trân tại chỗ, ộp ộp chả phải tiếng ếch xanh kêu sao. 

Mạch não, dây thần kinh của Tống Yên Kiều có bình thường hay không vậy. 

Chương trình <Thời Khắc Động Lòng>  muốn thu hút người xem thông qua nhan sắc của các khách mời, các camera đều tuyển chọn loại tốt nhất, tốt tới mức có thể nhìn thấy thông tin Tiêu Thần chuyển khoản cho Tống Yên Kiều.

Nhưng cư dân mạng chỉ vừa vặn nhìn thấy hình ảnh chuyển khoản. 

Vì thế <Thời Khắc Động Lòng> phát sóng trực tiếp còn chưa tới 12 tiếng đồng hồ, Tống Yên Kiều cùng toàn bộ chương trình đưa nhau lên hot search. 

#Thời Khắc Động Lòng - Tống Yến Kiều c.h.ó liếm, giả nghèo lừa tiền. 

#Tống Yên Kiều giả vờ tranh cãi với Tiêu Thần, thực tế lại là c.h.ó liếm, trong ngoài khác biệt. 

#Tống Yên Kiều cút khỏi Thời Khắc Động Lòng.  

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play