Ngày hôm sau mọi người ngồi ăn cơm sáng, Đường Thi với Bản Ngã Sơ Tâm cũng mang Bản Ngã Nghênh đi vào ăn cơm, Phong Triền Nguyệt lại không xuất hiện. Không có nữ nhân kia gây chuyện, mọi người ăn uống khá vui vẻ. Có lẽ Bản Ngã Sơ Tâm hơi thẹn về việc làm tối qua nên hôm nay rất ân cần săn sóc với Đường Thi, gắp đồ ăn, thỉnh thoảng còn nói đùa mấy câu, nhưng Đường Thi trước sau vẫn không mở miệng, khuôn mặt nhàn nhạt, không buồn không vui.
Ăn sáng xong, Hoắc Trung Khê dẫn nhi tử cùng đồ đệ đi luyện võ như ngày thường, Bản Ngã Sơ Tâm cũng dẫn Bản Ngã Nghênh đi theo, trong phòng chỉ còn lại hai thai phụ Đường Thi cùng Thẩm Hi.
Thẩm Hi ngồi chán, tìm miếng vải ra đinh cắt may một bộ quần áo mới cho Trịnh Gia Thanh cùng Hoắc Hiệp, hai nam hài lớn nhanh như thổi, quần áo chưa kịp mặc cũ đã ngắn, năm nào cũng phải thêm mấy bộ. Đường Thi thì ngồi bên nhìn nàng làm.
“Ta cũng muốn làm cho Tiểu Nghênh mấy bộ để mặc, dạo này quần áo thằng bé có vẻ ngắn.” Thẩm Hi nói.
Hôm nay Đường Thi tâm tình không tốt, lúc nói chuyện cũng buồn buồn: “Tỉ dạy ta cắt đi, ta muốn tự tay làm cho thằng bé.”
“Được, để ta đi tìm tấm vải khác, vải này cứng, sợ thằng bé còn nhỉ, da mẫn cảm mặc sợ bị cọ đau.” Nàng đi vào trong phòng lục tung lên, mang không ít vải đến cho Đường Thi chọn.
Đường Thi tùy tay chọn hai tấm vải, nói: “Cứ hai tấm này là được.” Hai tấm vải này tấm thì màu đen, tấm còn lại màu xanh nước biển, rõ ràng không hợp với trẻ con, Thẩm Hi đành bỏ lại, chọn lấy tấm vải khác màu thiên thanh cùng xanh nhạt cho Đường Thi. Thấy có một tấm lụa màu trắng để từ lâu rồi nhưng nàng sợ màu trắng mặc hay bẩn nên để đó không làm gì, Thẩm Hi cầm ra bảo Đường Thi: “Tấm lụa trắng này cô lấy về làm bộ quần áo cho Bản Ngã Sơ Tâm đi, ta thấy hắn rất thích mặc quần áo màu trắng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT