Thấy Thẩm Hi với Hoắc Trung Khê ở trong, Cù Minh Tuyết hơi giật mình, nhưng nàng ta rất mau bình tĩnh lại, khẽ cười nói, “Kiếm Thần đại nhân sớm, Thẩm tỷ tỷ sớm.”
Hoắc Trung Khê không trả lời, Thẩm Hi chỉ đành cười nói đỡ: “Sao không ngủ thêm lát nữa, trời còn sớm mà.”
Cù Minh Tuyết nói: “Ta muốn để Thẩm tỷ tỷ nghỉ ngơi nên cố ý dậy thật sớm tới nấu cơm sáng. Kiếm Thần đại nhân muốn ăn gì, tay nghề của ta không tồi đâu.”
Hoắc Trung Khê không thèm liếc nàng ta một cái, lạnh lùng nói: “Ta thích ăn đồ của nương tử ta làm.”
Cù Minh Tuyết nghẹn họng, nhưng nàng ta lập tức lại cười nói: “Ta làm cũng ăn rất ngon, lát nữa mời Kiếm Thần đại nhân nếm thử.”
Thấy Thẩm Hi đã vấn tóc cho hắn xong, Hoắc Trung Khê đứng dậy đi ra ngoài, thái độ xa cách người ngoài ngàn dặm rất rõ ràng.
Cù Minh Tuyết không dám chặn đường hắn, nhanh chóng nghiêng người nhường đường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play