Thẩm Hi chưa trải qua chiến tranh, giờ phút này đã hoàn toàn mất bình tĩnh. Buổi tối đi ngủ, nàng co rúm người lại, hận không thể biến nhỏ mà chui hẳn vào trong lòng Người mù đi để tìm kiếm cảm giác an toàn. Người mù có lẽ biết nàng đang sợ hãi, hi hãn vươn tay ra ôm chặt lấy nàng.
Cảm nhận được sự quan tâm của hắn, Thẩm Hi mới dần bình tĩnh trở lại, chỉ là khuôn mặt vẫn trắng bệch. Nàng gối lên tay Người mù, tim vẫn loạn nhịp: “Người mù, chiến tranh sắp nổ ra rồi, chúng ta phải làm sao đây? Ta chỉ là một nữ nhân chân yếu tay mềm, ngươi lại tàn tật, chúng ta không có khả năng tự vệ. Hay là chúng ta trốn vào chỗ rừng sâu núi thẳm đi, chỗ đó chắc không có ai tìm đến, chúng ta sẽ được an toàn.”
Có lẽ trốn vào trong núi là một lựa chọn đúng, nhưng nghĩ lại nơi rừng thiêng nước độc, nàng không có kinh nghiệm sinh tồn nơi dã ngoại, ở nơi đó thiếu ăn thiếu mặc, thuốc thang không có, làm sao có thể sống nổi. Thêm nữa thời chiến sẽ có nhiều người cũng trốn vào trong núi, nếu có người có ý xấu, nhất định mình và Người mù sẽ không được an toàn.
Nghĩ tới nghĩ lui, đều chỉ có đường chết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT