Kiếp trước Thẩm Hi cũng là người làm ăn, lăn lộn qua thương trường tất nhiên cũng có chút lối buôn bán, nếu nói về những sáng kiến cùng nhãn hiệu thì đông gia Phúc Thụy Tường cũng sòng phẳng, dù sao nhờ những thứ đó mà cửa hàng họ cũng kiếm được một khoản, hai trăm lượng này với của hàng lớn như Phúc Thụy Tường chỉ như chín trâu mất một cọng lông. 
Nhưng giờ Lâm chưởng quỹ lại đưa thêm cho nàng một trăm lượng, Thẩm Hi chắc chắn không thiên chân cho rằng ông ta đưa tạ lễ, điều này rất rõ ràng, làm gì có chuyện người mua tiếc rẻ cho người bán, chủ động thêm tiền cho người bán làm gì, ít nhất, nàng chưa thấy loại “quân tử” này bao giờ. 
Người xưa có câu “Có lễ tất có nhờ”, Lâm chưởng quỹ có lẽ có chuyện muốn nhờ nàng. Mà chính nàng chỉ là một bình dân nghèo khó yếu đuối, thứ duy nhất mà Lâm chưởng quỹ trông chờ, chỉ có thể là những ý tưởng kinh doanh độc đáo của nàng mà thôi.

Suy nghĩ rõ ràng, Thẩm Hi cũng thản nhiên, vì vậy nghiêm mặt nói: “Lâm chưởng quỹ đây là ý gì? Tiền mà đông gia các ngươi đưa ta sẽ nhận, nói thật, đó là tiền nên thuộc về ta. Nhưng số tiền mà ngài cho thêm ta là cớ gì?”

Lâm chưởng quỹ thấp giọng nói: “Thẩm phu nhân, xin ngài hãy nghe Lâm mỗ trình bày. Bây giờ Lâm mỗ được cất nhắc làm chưởng quỹ cửa hàng ở kinh thành, được đông gia coi trọng, mà ngài cũng biết Lâm mỗ không trí tuệ, cũng tài năng tầm thường, chẳng qua được ngài chỉ điểm mới có ngày hôm nay, bởi vậy ta dù ở vị trí cao mà không được ổn, hôm nay tới đây cũng là mong được phu nhân đề điểm thêm, để ta có thể yên ổn làm chưởng quỹ mà thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play