04.

Sáng sớm ngày hôm sau, tôi khóa cửa nhà rồi đi sang nhà bên cạnh.

Để an toàn hơn, tôi dùng điện thoại di động ghi lại toàn bộ quá trình.

Vừa nhìn thấy tôi, lão già sâu rượu đó còn cầm chai bia cười nhạo một tiếng.

Gã ta lắc lư người, khi nói chuyện lưỡi còn thè ra.

“Cô đến đây làm gì thế?”

“Có phải em gái cô nhớ tôi phải không? Nếu vậy thì tôi lại sang đó một chuyến.”

Mặc dù bây giờ hắn ta đang nói đến Mạnh Vãn nhưng kiếp trước chính hắn là người làm tổn thương tôi.

Tôi lạnh mặt, rút con dao làm bếp từ sau lưng ra chém hắn một nhát.

“AAAAA Cô làm cái gì thế?! Bị điên rồi sao!”

“Sao ông lủi đi nhanh như vậy, mới một lúc thôi mà đã tỉnh rượu rồi?”

Con dao cắt vào cánh tay của gã nhưng không gây chết người.

Tôi đoán đúng rồi.

Mấy loại sâu rượu như này vốn vô cùng hèn nhát, mượn cớ say xỉn để làm xằng làm bậy.

Khi chạm đến cái gai trong lòng thì người ta sẽ rụt cổ lại.

“Mạnh Tư, cô bị điên rồi à!?”

Tôi không nói gì, lạnh mặt giơ con dao làm bếp lên.

Gã ta lập tức sợ hãi, bỏ chai bia xuống, hai tay chắp trước ngực lạy tôi.

“Ôi chị gái nhỏ, tôi sai rồi, tôi sai rồi!!”

“Sau khi tỉnh rượu tôi cảm thấy rất hổ thẹn, nhưng chuyện gì xảy ra cũng đã xảy ra rồi.”

“Cô muốn gì tôi cũng cho cô hết. Cầu xin cô, tôi mới ra tù được một năm, chỉ cần cô đừng báo cảnh sát, bắt tôi làm gì tôi cũng làm!”

Sắc mặt tôi càng trở nên khó coi hơn.

Kiếp trước, sau khi sự việc đó xảy ra tôi mới biết được, người đàn ông này trước đây từng có một đời vợ.

Về sau gã ta nghiện cờ bạc, bà vợ không chịu nổi nên đã dứt khoát ly hôn và bỏ trốn.

Đây là tháng đầu tiên hắn được ra tù.

“Chị gái, tôi đưa cô tiền, tất cả tiền bạc của tôi đều đưa cho cô hết. Tôi van cô, tôi thực sự không muốn quay lại cái nơi địa ngục như nhà tù đó  nữa.”

Thấy vẻ mặt nghiêm trọng của tôi, gã ta thậm chí còn dập đầu với tôi mấy cái.

Cuối cùng gã đưa cho tôi 30 vạn và tất cả tài sản của mình.

“Vậy được chưa? Giữa chúng ta có phải đã thanh toán xong xuôi rồi không?”

Đếm dãy số 0 trong thẻ ngân hàng, tôi chỉ về phía cửa nhà và hất cằm với gã ta.

“Ý cô là?”

“Em gái tôi trong trắng đã bị ông hủy hoại rồi, về sau làm sao có thể kết hôn được? Ông hãy cưới em ấy đi.”

“Nhưng tâm lý em ấy đang khá kích động, ông hiểu mà, phải không? Nếu ông không cưới em ấy thì tôi sẽ truy cứu trách nhiệm đến cùng!”

Lão già sâu rượu sửng sốt một lúc, sau đó vui mừng đến hấp tấp.

Lần này tôi bảo gã ta ngồi bên giường trông coi Mạnh Vãn.

Không biết Mạnh Vãn sẽ phản ứng như thế nào khi vừa mở mắt ra đã nhìn thấy khuôn mặt già nua đáng khinh này đây.

05.

Khoảng một giờ sau, tôi ở phòng khách nghe thấy tiếng thét chói tai phát ra từ trong phòng ngủ.

“Sao ông lại ở đây? Mau cút ra ngoài!!!”

Tôi nhếch môi từ tốn đi vào.

Khi bước vào, tôi nhìn thấy Mạnh Vãn đang đứng trên giường với vẻ mặt kinh hãi, trong khi đó lão già sâu rượu thì quỳ trên giường đưa tay về phía con bé.

“Chị, sao ông ta lại ở đây?!”

Tôi liếc gã ta, lão già ngay lập tức đứng nghiêm túc bên cạnh.

Tôi kéo Mạnh Vãn ngồi xuống mép giường, bắt chước bộ dạng không có tình người của con bé ở kiếp trước và bắt đầu nói những lời vô lý.

“Tiểu Vãn à, sao em lại kích động như vậy?”

Mạnh Vãn lo lắng khóc lóc, tay đập xuống giường: “Chúng ta đã đồng ý đi báo cảnh sát rồi, sao bây giờ lão ta lại ở đây? Em muốn báo cảnh sát, em muốn đi báo cảnh sát!!!”

Lão già say rượu hốt hoảng muốn nói nhưng lại bị tôi trừng mắt nhìn.

Tôi vỗ nhẹ lên tay của Mạnh Vãn, “Tiểu Vãn, không được ăn nói hàm hồ!”

“Chị chỉ là muốn tốt cho em thôi. Ba mẹ mất sớm, xảy ra chuyện như vậy chị không biết giải thích thế nào.”

“Nếu để chuyện này truyền ra ngoài sẽ không dễ nghe. Một khi báo cảnh sát, tất cả giáo viên và sinh viên trong trường đều biết chuyện này. Nghĩ đến những lời đồn đại lúc đó, em sẽ ứng phó thế nào?”

“Chị chưa từng học đại học nên không có khả năng chuyển trường giúp em.”

Trên mặt Mạnh Vãn thoáng qua một tia dao động rồi nhanh chóng biến mất.

Con bé rụt tay lại: “Vậy ý chị là sao? Em phải chịu đựng, nuốt miếng nhục này à? Lão ta chính là một kẻ hiếp dâm! Em chỉ mới vừa tròn mười chín tuổi!!”

Nhìn bộ dạng điên loạn trước mặt mình, tôi giúp con bé vuốt chỗ tóc lòa xòa trên trán.

“Sao có thể chứ.”

“Chị sẽ giúp em giải quyết ổn thỏa chuyện này.”

Mạnh Vãn thở phào nhẹ nhõm, vừa cầm điện thoại vừa lẩm bẩm báo cảnh sát.

Tôi giật lấy điện thoại, “Gạo đã nấu thành cơm rồi, tốt nhất em nên ngoan ngoãn kết hôn.”

Mạnh Vãn ngẩn người.

“Em suy nghĩ thật kĩ đi. Chị sẽ không làm phiền em.”

Nói xong tôi kéo gã sâu rượu đi ra ngoài.

Trước khi đóng cửa, qua khe cửa vẫn có thể nhìn thấy biểu cảm không thể tin nổi của Mạnh Vãn.

Con bé có lẽ sẽ không bao giờ tưởng tượng được rằng, người chị thường ngày luôn coi mình như mạng sống lại đẩy mình vào hố lửa.

Nhưng đây mới chỉ là sự khởi đầu mà thôi.

...

@洛甜甜

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play