Chương 1: Xuyên sách

“Thẩm Lâm Châu, anh bảo em chuốc thuốc, không phải tới ngủ cùng chú ấy, màu dậy đi.”

Cảm giác bị kéo gáy khi đang ngủ khiến cậu ngột ngạt, Thẩm Lâm Châu nghẹn đỏ mặt mà ho khan hai tiếng, lúc này mới dễ chịu hơn.

Cậu mờ mịt mở to mắt, lọt vào tầm mắt là cảnh tượng xa lạ, trước mặt còn có một nam nhân đang nổi giận đùng đùng, ngón tay chỉ mạnh vào vai cậu.

Trận ép tim và chóng mặt từ não bộ khiến Thẩm Lâm Châu hoàn toàn thanh tỉnh, trong đầu đột nhiên nhiều thêm một đoạn ký ức xa lạ làm rõ ràng mọi chuyện.

Thẩm Lâm Châu nuốt nước bọt, cậu, cậu đây là xuyên sách rồi !!! Nhớ lại bản thân thức đêm không ngủ không nghỉ xem tiểu thuyết, nghĩ thầm, là đột quỵ, tuyệt đối chắc chắn luôn.

Hơn nữa, lúc này cảnh này người này còn không phải là cốt truyện quan trọng trong《 Tổng tài bạc tỷ thiên vị tôi》sao, Thẩm Lâm Châu là pháo hôi cùng tên cùng họ với cậu.

“Thẩm Lâm Châu nói chuyện đi, ngủ nhiều quá ngốc rồi?”

Lệ Cẩn Ngôn ngồi ngoài cửa một đêm chờ Thẩm Lâm Châu truyền tin, cả đêm không có một câu thì thôi, còn cmn ngủ cùng chú út của anh ta.

Nếu Thẩm Lâm Châu có thể nghe tiếng lòng của anh ta, tuyệt đối sẽ nhảy dựng chửi ầm lên. Một người trên giường, một người ngồi tựa mép giường một đêm đã gọi là cùng nhau ngủ, vậy chẳng lẽ ở cùng một phòng là biểu hiện của yêu đến chết đi sống lại, vậy chứ anh tự tiện vào phòng ngủ người khác là tất nhiên chắc, có biết xấu hổ không.

“Có việc gì sao?”

“Còn có việc gì nữa? Anh đã nói với em rồi mà, thuốc ngủ với cái viên màu xanh lục kia phải tách ra uống, hiện tại uống chung, em còn uống cùng với hắn nữa.”

Thuốc Lệ Cẩn Ngôn đưa là liều mạnh, anh ta còn sợ một buổi tối đã giết Lệ Cửu U chết, cổ phần chưa tới tay, công ty còn chưa tóm được, chẳng phải là lấy giỏ trúc múc nước sao.

Đầu óc hỗn độn của Thẩm Lâm Châu bắt được từ khóa, thuốc, cho hắn uống.

Đây không phải là đêm tân hôn, pháo hôi Thẩm Lâm Châu bỏ thuốc anh chồng phản diện sao. Đây là âm mưu đầu tiên của nguyên chủ theo trong cốt truyện.

Thẩm Lâm Châu nhanh chóng quay ra sau nhìn người vô tri vô giác đang ngủ trên giường, mày kiếm mắt sáng, góc cạnh rõ ràng, môi mỏng nhẹ nhàng mím lại mang theo màu đỏ xinh đẹp, quai hàm đường nét rõ ràng, cho dù là đang ngủ cũng mang theo chút sắc bén.

Ừm, Thẩm Lâm Châu kết luận, không uổng là nhân vật cậu tâm đắc mà đọc sách xuyên đêm, đúng là cục cưng nhà cậu, thật ưa nhìn.

“Thẩm Lâm Châu, em có nghe anh nói không vậy, thuốc ngủ có tác dụng thế nào em không biết sao. Viên còn lại uống sau cũng được, không được uống hết một lần. Chúng ta bàn trước khiến chú thần không biết quỷ không hay rồi. Chẳng lẽ em không nghĩ đến việc gả cho anh sớm hơn một chút?”

Ọẹ.

Thẩm Lâm Châu quay người lại, bất thình lình nổi lên một trận buồn nôn, cậu hoài nghi thuốc có phải bị nguyên chủ uống hết rồi không, cậu chỉ vừa xuyên qua thôi mà.

“Thẩm —— Lâm —— Châu.”

Lệ Cẩn Ngôn bị chọc điên, Thẩm Lâm Châu cư nhiên dám ghê tởm, cậu ta làm sao dám.

“Ngại quá, anh thật sự là quá ghê tởm, là người thì đều chịu không nổi. Còn nữa, đừng bôi nhọ tôi, tôi là mợ nhỏ của anh đó, có bị mù mới muốn cưới anh.”

Lệ Cẩn Ngôn đột nhiên vỗ vỗ bả vai Thẩm Lâm Châu, ngón tay còn cố ý vô tình trêu chọc một chút.

“Lâm Châu, anh biết em để bụng, cũng biết người em yêu nhất là anh. Chỉ là, em cũng biết tình huống hiện tại rồi, không có trong tay cổ phần của Lệ Cửu U thì cái gì anh cũng không có, em cảm thông một chút, anh bảo đảm, sẽ cho em một tương lai. Được không?”

Lệ Cẩn Ngôn lúc nói chuyện cố ý vô tình xích đến gần Thẩm Lâm Châu, còn tự cho là có mị lực mà thổi gió, đúng lúc này, Thẩm Lâm Châu trực tiếp từ trên giường đứng lên, cơn buồn nôn còn chưa tan, cậu trở tay tát một cái.

Tiếng vang giòn giã vang dội trong không gian kính, Lệ Cẩn Ngôn không thể tin được mà ôm mặt, tức giận đến miệng đều co rút.

“Thẩm Lâm Châu, mày đánh tao, mày thật sự đánh tao.”

Từ nhỏ đến lớn, anh ta luôn là thiên kiêu chi tử, chỉ dưới cơ Lệ Cửu U. tên ngu ngốc Thẩm Lâm Châu này vậy mà dám đánh anh ta, đúng là không muốn sống nữa.

“Cháu trai lớn, mợ chỉ dạy cậu với tư cách trưởng bối thôi, cậu biết hành động vừa nãy gọi là gì không, là quấy rối tình dục đó. Cậu không hiểu chuyện không sao, không ai dạy cũng không sao hết, để người mợ này thay ba mẹ cậu dạy cậu, làm người phải biết phép lịch sự cơ bản, biết thế nào là kính trên nhường dưới, vì sao hoa hồng lại đỏ.”

Thẩm Lâm Châu xoay cổ tay, bày ra tư thế lúc nào cũng sẵn sàng đánh người.

Lệ Cẩn Ngôn nghĩ, thế nào cũng còn cùng tên ngu xuẩn này hợp tác, hiện tại không thể lật mặt, cho nên anh ta trút giận lên chiếc ghế bên cạnh.

Rầm.

Ngón chân đá lệch vào thành ghế, đau đến mức Lệ Cẩn Ngôn nhăn mặt vài lần.

“Được, được lắm, tao xem mày nhịn được bao lâu.”

Lệ Cẩn Ngôn chỉ nghĩ Thẩm Lâm Châu giận, lúc trước chỉ cần anh ta không vui, chưa tới một tiếng Thẩm Lâm Châu đã chạy tới dỗ dành.

Cửa phòng vừa đóng, Thẩm Lâm Châu lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, nhịn một chút liền nhịn không nổi nữa, cậu trực tiếp vào nhà vệ sinh nôn thốc nôn tháo.

Hu hu hu, cậu không sạch nữa, cậu bị tra nam ghê tởm quấy rối. Ọe, kinh quá đi.

Không nghĩ tới, lúc này người vốn nên hôn mê trên giường lại lặng lẽ mở mắt.

Lệ Cửu U nghiêng đầu nhìn về phía Thẩm Lâm Châu đang nôn trong phòng vệ sinh, trong mắt xẹt qua một tia hứng thú, thú vị thật.

Lúc nãy là màn chó cắn chó sao, hắn cũng không biết vị “Phu nhân” này còn lợi hại như vậy, lại thích dạy dỗ trẻ con, còn nhanh mồm dẻo miệng nữa.

Mắng người lanh lẹ, không giống sự ngây ngốc tối qua.

Lén lút, sợ hãi rụt rè, đưa một ly rượu vốn đã mất đi màu sắc ban đầu cho hắn, hắn còn chưa uống Thẩm Lâm Châu vậy mà đã uống trước.

Dù có mùi rượu pha lẫn, Lệ Cửu U cũng ngửi được mùi hóa chất, mà nhóc khờ Thẩm Lâm Châu lại một hơi uống cạn.

Lúc này trong phòng vệ sinh, Thẩm Lâm Châu cũng phát giác ra chỗ không thích hợp, cậu nôn thế nào sao lại nôn ra hai ngụm máu rồi.

Chẳng lẽ là bệnh nan y, vấn đề là cậu tiếp nhận cơ thể này còn chưa ấm đâu.

Thẩm Lâm Châu súc miệng xong vẻ mặt suy sụp mà bước tới, ngồi trên băng ghế nhỏ, có chút thương tâm nói: “Lệ Cửu U, anh xem em có phải không xong rồi không, còn nôn cả ra máu nè.”

Lệ Cửu U nghĩ thầm, cậu nên thấy may đi, uống nhiều độc vậy mà còn chưa đi là phước lớn mạng lớn.

Thẩm Lâm Châu nói xong liền an tĩnh, người trên giường khẳng định là sẽ không đáp lời cậu, rốt cuộc cậu nhớ ra trong sách viết nguyên chủ hạ 3 viên thuốc ngủ, như vậy, mười mấy giờ nữa Lệ Cửu U cũng tỉnh không được.

Thuốc chắc chắn là không thể uống.

Cậu phải làm sao bây giờ!

Người bị cậu hạ thuốc phải làm sao bây giờ!

Thẩm Lâm Châu ơi là Thẩm Lâm Châu cậu đúng là báo thủ mà.

“Ui da.”

Thẩm Lâm Châu lấy đầu đâm vào giường, tiếng động làm cả hai người giật mình.

Lệ Cửu U thiếu chút nữa không nhịn được trực tiếp mở mắt, người này muốn làm cái gì, đập đầu sát sao.

Không thể tự sát, không phải kiếp này.

Thẩm Lâm Châu chỉ nghi hoặc, Lệ Cửu U tốt xấu gì cũng đường đường là đại vai ác, con trai út của gia tử Lệ gia, sao đãi ngộ lại kém như vậy, trong phòng không có đồ gia dụng thì thôi, mắc cái gì cái giường này cũng cứng như vậy!

Chạm vào chỉ thấy là gỗ nguyên chất loại khá một chút, Thẩm Lâm Châu chua xót cực kỳ, cục cưng nhà cậu trước giờ sống thế nào vậy.

Đèn trong phòng yếu đến mờ mắt Thẩm Lâm Châu, cậu tìm điện thoại của mình trên đầu giường, hiện tại đã 8h đúng.

Không phải chứ, cậu cứ tưởng đang là buổi tối, trong phòng sao lại tối như vậy.

Cậu tràn đầy nghi hoặc bước nhanh đến cửa sổ, kéo tấm rèm dày nặng ra, ánh mặt trời gấp gáp chiếu tới. Gió nhẹ cũng từ cửa sổ đang mở lùa vào, thổi bay mùi ẩm mốc khó tả quanh năm suốt tháng, trả lại bầu không khí thoáng mát dễ chịu.

Thẩm Lâm Châu suy nghĩ hồi lâu mới hiểu, mùi mốc meo này là do cây nấm trên giường tự gây ra.

Thẩm Lâm Châu xoa xoa chóp mũi, lại đau lòng một trận. Lệ Cửu U không nhìn được, thậm chí còn chán ghét ánh mặt trời, rèm cửa che kín mít, không mốc mới lạ.

Cậu khoanh tay, dựa vào cửa sổ nhắm mắt suy tư, giờ nên làm gì mới tốt đây. Ánh mặt trời chiếu lên sườn mặt tinh xảo của cậu, chóp mũi nhếch lên độ cung hoàn mỹ, cả người giống bông búp bê Tây Dương xinh đẹp.

Vài giây ngắn ngủi, Lệ Cửu U không chớp mắt nhìn chằm chằm vào người bên cửa sổ, ánh mắt có chút say. Hoảng hốt vài giây, hắn nghĩ cái gì cũng thuận mắt trừ quả tóc bảy sắc cầu vồng.

Lệ Cửu U nhắm mắt lại phỉ nhổ chính mình, thuận mắt cái quái gì, quên chuyện tối qua rồi sao.

Hừ, quả nhiên là thủ đoạn của Thẩm Lâm Châu.

Không đợi Lệ Cửu U có phản ứng khác, Thẩm Lâm Châu lại về vị trí cũ. Cậu chống cằm cẩn thận quan sát Lệ Cửu U nằm an tĩnh trên giường.

Chỉ là nhìn một chút vành tai lại đỏ lên, hừ, cậu muốn cáo tác giả bịa đặt, rõ ràng khuôn mặt đẹp đẽ như vậy, như thế nào lại tả thành mặt mày nhăn nhúm, xấu xí bất kham.

Còn nói gì mà Lệ Cửu U tính tình quái đản thô bạo, một lời không hợp liền động thủ, là người xấu mười phân vẹn mười. Nói bừa gì vậy, cục cưng nhà cậu rõ ràng rất ngoan nhé.

Mắt Lệ Cửu U có nét đượm buồn, hơi cau mày, Thẩm Lâm Châu nhìn một hồi rồi mà xui quỷ khiến vươn ngón tay xoa nhẹ mi tâm hắn.

Đầu ngón tay ấm áp khẽ chạm vào, mềm nhẹ như mây, đến khi đem chỗ đó vuốt phẳng mới thôi.

Bên dưới lớp chăn, Lệ Cửu U lặng lẽ nắm chặt tay, cố nén xuống xúc động muốn hất văng người này.

Người này đang sờ soạn lung tung cái gì vậy.

Đôi mày thả lỏng, hình như hắn còn nghe tiếng thở dài, tựa hồ còn mang theo chút đau lòng.

Lệ Cửu U ngẩn ngơ, nhanh chóng xua ý tưởng không thực trong đầu mình đi.

Đùa à, Thẩm Lâm Châu sao có thể thương xót hắn, cậu ta chỉ ước gì hắn có thể nhanh xuống địa ngục.

Trên thế giới này không có người yêu hắn, không ai cả.

Sự mềm lòng lúc nãy chỉ là ảo giác, Lệ Cửu U vẫn là Lệ Cửu U lạnh lùng.

Ọc ọc.

Thẩm Lâm Châu đờ đẫn ôm bụng, trời đất bao la, có thực mới vực được đạo, chờ cậu ăn cơm no mới có sức chăm lo cho cục cưng nhà cậu.

“Lệ Cửu U, Lệ Cửu U.”

Gọi vài tiếng, người trên giường vẫn không có phản ứng, Thẩm Lâm Châu nói tiếp: “Em đi nấu cơm đây.”

Lời này qua tai Lệ Cửu U lại thành: Tôi đi hạ thuốc nhoa~

Nấu cơm gì chứ, hắn sao lại không biết nhị thiếu Thẩm gia mười ngón tay không dính bụi trần có thể nấu cơm.

~~

Tác giả có chuyện nói:

Haha, khai bút quyển mới, cảm ơn các tiểu thiên sứ vẫn đang follow nha, yêu mọi người ❤️❤️~~~

 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play