-Tiếp đó ba người chúng tôi trở về...... Không, phải nói là bò về. Khi đó, lòng tôi chỉ muốn mau chóng trở về trên mặt đất....... Không chỉ có tôi mà cô Dương cũng có chung 1 suy nghĩ,do đó chúng tôi bò càng lúc càng nhanh,sau đó vượt qua anh trai cậu. Anh trai cậu vì lưng cõng theo túi da rắn chứa cái xác đó nên cậu ta không thể bò nhanh được.
-Nhưng càng không ngừng bò lên trên,lòng tôi càng cảm thấy sầu lo, do đó thỉnh thoảng tôi cũng quay đầy lại nhìn tình hình của anh trai cậu.Cậu ta khiến tôi cảm thấy vô cùng quái di.Phải biết rằng lúc ấy trên lưng cậu ta cõng theo cái túi chứa thi thể đó khiến cho cậu ta bò lên rất gian nan.Nhưng cậu ta cũng không vứt bỏ cái thi thể đó mà cứ cắn răng bò tiếp.Sự cố chấp của cậu ta khiến tôi sợ hãi.Vì sao cậu ta phải quan tâm tới cái xác đó đến thế ? Tôi lúc ấy thậm chí còn suy nghĩ chẳng lẽ cậu ấy muốn xuống dưới như vậy là để mang về cái xác này sao? Nhưng nếu là như vậy thì vì sao cái xác đó lại gọi cả 2 chúng tôi theo?
-Cảm giác sợ hãi chiếm trọn lòng tôi.Tôi lúc ấy có cảm giác mơ hồ rằng không thể mang về cái xác này được. Nếu mang nó trở về thì có lẽ sẽ phát sinh những chuyện đáng sợ nằm ngoài khả năng tưởng tượng của chúng tôi.Những chuyện đã xảy đến sau này chứng minh sự sợ hãi và lo lắng của tôi không phải là không có căn cứ. Tôi biết các cậu chắc chắn cảm thấy rất ngạc nhiên vì sao tôi lại nói như vậy. Để tôi từ từ kể lại mọi chuyện vậy.
Chu Trần Dục lại tu thêm 1 ngụm nước nữa.Trong tiết trời rét lạnh thế này mà lại còn uống nước lạnh,hơn nữa lại còn phải kể “truyện kinh dị”chân thực nữa thì không ai cảm thấy dễ chịu cả. Nhưng khách sạn nho nhỏ này chỉ cung cấp nước nóng vào thời gian quy định,hơn nữa nơi này lại không có bếp gas,ngay cả bình nước nóng cũng không có.Nước lạnh vào dạ dày khiến Trần Dục cảm thấy người mình càng lúc càng lạnh hơn.
Hắn gạt bỏ cảm giác khó chịu này sau đó tiếp tục đọc lời thoại:
-Sau khi có suy nghĩ như vậy,tôi liền bò xuống tới bên cạnh anh trai cậu rồi nói: « Kỷ Nhất Chu này !Cậu nhất định phải mang cái xác này trở về sao ? ». Ánh mắt của anh trai cậu lúc đó khi nhìn tôi khiến tôi cảm thấy rất kinh ngạc. Trong đôi mắt ấy không có 1 chút sức sống,hơn nữa còn không có 1 chút cảm xúc.Cậu ấy giống như 1 người máy đưa mắt nhìn tôi.Cậu ta thậm chí còn không thèm trả lời câu hỏi của tôi mà cứ thế bò lên. Nhìn cái xác mà cậu ta đang cõng trên lưng, tôi đột nhiên muốn xông tới cởi cái túi da rắn đó ra sau đó quăng cái xác đó xuống bên dưới.Nhưng lúc đó tôi lại không làm vậy.Điều này khiến tôi sau này vô cùng hối hận.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play