Nói đến đây, Chu Trần Dục tạm thời ngưng lại lấy hơi. Nói thật thì một diễn viên với kỹ năng diễn xuất không mấy tốt như hắn khi diễn tới đoạn này cũng có chút “nhập thần’’. Hắn kể chuyện của Triệu Hợp Thông mà cứ như là hắn đang kể chuyện của mình vậy. Nghe hắn kể lại mà người ta cứ có cảm giác như hắn lúc đó cũng cùng Kỷ Nhất Chu, Dương Xuân Hoa đi vào nơi tận cùng của lòng hang, từng nhìn thấy cỗ thi thể như xác ướp kia. Hiện tại Trần Dục suy nghĩ nếu như gặp phải tình huống đó thì hắn sẽ phải nắm bắt thời cơ ra sao để sử dụng vật bị nguyền rủa.
Diệp Tưởng đưa tới cho Chu Trần Dục một chai nước khoáng rồi nói:
- Anh uống đi! Anh cũng đã nói được một lúc lâu rồi nên chắc cũng khát nước lắm.
Chu Trần Dục phát hiện hắn quả thực đang rất khát nước. Chẳng qua, hắn đã hoàn toàn đắm mình trong việc kể lại hành trình của Kỷ Nhất Chu, Triệu Hợp Thông cùng Dương Xuân Hoa, hơn nữa còn tưởng tượng ra những điều khủng bố mà ba người đã phải trải qua. Trần Dục hoàn toàn đã quên cả cảm giác khát nước.
- Cám ơn.
Chu Trần Dục đón lấy chai nước khoáng của Diệp Tưởng. Y vặn nắp chai sau đó đưa vào miệng tu ừng ực, ngay cả chuyện nước trào ra khỏi miệng chạy xuống ướt ngực áo mà hắn cũng không để ý.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT